🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Sử Kiến Vương nghĩ là do mệt mỏi nên sinh ra ảo giác rồi mới khắc hoạ nên hình ảnh của cô. Anh vẫn không tin mà vẽ một bức khác. Cuối cùng kết quả vẫn giống như lúc đầu...



- Thật phiền phức!



Kiến Vương khó chịu mà thốt ra một câu nói lạnh lùng, rồi xoay lưng bước trở về phòng.



Trong tấm tranh kia là hình ảnh cô đang ngồi xích đu ở giữa cánh đồng hoa bát ngát. Nụ cười trên môi của cô vẫn luôn nở rộ, nụ cười mà đó giờ anh vẫn chưa từng để ý...



Vậy mà lúc này theo vô thức lại vẽ nên phong cảnh có cô. Cũng không biết là từ bao giờ mà một người anh luôn cảm thấy phiền phức vậy mà lại có ngày xuất hiện trong tâm trí của mình.



Sử Kiến Vương dường như vẫn chưa nhận ra được hình ảnh của Tĩnh Nguyệt dần sẽ xuất hiện nhiều hơn trong tiềm thức của anh. Đến khi bản thân nhận ra được thì cô từ lâu đã không còn bên cạnh...



...----------------...



Khoảng thời gian trung học trước đây có anh, Bách Điền và Tố Kỳ học chung một khối. Còn cô, Hoa Xán và Bách Dương lại học chung một khối.



Chỉ có điều Tĩnh Nguyệt nhỏ hơn Kiến Vương một tuổi nên thời đi học cô đều gọi anh là "học trưởng".



Người cô gái ấy lúc nào cũng như cái đuôi nhỏ, lẽo đẽo theo sau để tìm cớ hỏi bài anh nhưng lần nào cũng như thế... Lần nào cô cũng chỉ nhận lại một câu nói lạnh lùng:



"Cô hiểu rồi thì hỏi tôi làm gì nữa chứ!?"

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuc-trang-hoa-nguyet/3719291/chuong-13.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Khúc Trăng Hoạ Nguyệt
Chương 13
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.