Do biệt thự Đường gia gần với Tôn gia hơn nên Bách Dương đã cho Hoa Xán trở về trước. Sau đó mới cho cô trở về sau. Trước khi đi, cô bạn vẫn không quên nhắc nhở hai người:
- Hai cậu nhớ chú ý an toàn đấy! Bai bai~
Đến khi thấy cô nàng bước vào nhà, Tôn Bách Dương mới yên tâm khởi động xe.
Không biết là do nơi ở của Tĩnh Nguyệt xa hay là do Bách Dương muốn ở cùng cô thêm một chút mà cậu ấy chạy với tốc độ chậm hơn so với lúc nãy.
Tôn Bách Dương lúc này rất muốn mở lời nói chuyện với cô nhưng nhìn lại thì thấy cô đã nhắm mắt tựa lưng vào ghế ngủ. Bách Dương vì sợ cô lạnh mà cởi áo khoác ngoài đắp lên người Tĩnh Nguyệt.
...----------------...
Cuối cùng xe của cả hai cũng đã dừng ở trước cánh cửa lớn. Tôn Bách Dương từ bên ngoài đánh giá sơ lược căn biệt thự trước mặt rồi lại nhìn sang Tĩnh Nguyệt vẫn còn đang ngủ say.
Không biết vì sao theo bản năng lại cúi thấp đầu muốn hôn lên đôi môi anh đào của cô nhưng do không đủ can đảm nên chỉ nhẹ nhàng nói. Tuy biết cô sẽ không nghe được nhưng cậu ấy vẫn muốn nói ra như để bày tỏ điều trong lòng đã giấu kín nhiều năm.
- A Nguyệt... Lần này tớ trở về là muốn đường đường chính chính theo đuổi cậu.
Sau đó chàng trai ấy cũng nhẹ nhàng hôn lên đỉnh đầu của cô. Một lúc lâu mới nhẹ nhàng khều tay đánh thức Chu Tĩnh Nguyệt.
- Nguyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuc-trang-hoa-nguyet/3719285/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.