Edit: nynuvola
Ngày lãnh chứng hôm ấy, bầu trời đặc biệt trong xanh ấm áp.
Đường Nhạc và Giang Vũ cởi bỏ áo khoác len màu đen bên ngoài, để lộ áo sơ mi trắng rộng rãi ở trong.
"Tách tách", chỉ một âm thanh vang lên, tấm ảnh cưới đã hoàn thành.
Hai người bước ra khỏi chỗ công chứng, nhìn cuốn sổ chứng hôn đã đóng dấu đỏ trên tay, trong lòng có mộ loại cảm giác không chân thật.
"Tiếp theo...... Chúng ta đi đâu đây?" Giang Vũ ngơ ngác hỏi.
Đường Nhạc bỏ hai cuốn sổ vào cặp, tự nhiên dắt tay Giang Vũ, dùng tay trái xoa nhẹ mái tóc hơi xoăn của cậu, nói: "Đến nhà mới đi, công ty chuyển nhà chắc là đã chuyển đồ đạc đến nơi rồi."
Giang Vũ nhìn bàn tay của mình đang được nắm lấy, ngón tay hơi mất tự nhiên rụt lại một chút.
Bàn tay của Đường Nhạc lớn hơn cậu, làn da trơn nhẵn, còn cậu......
"Hửm?" Đường Nhạc nâng bàn tay anh đang nắm lên, cẩn thận nhìn ngắm từng ngón tay của Giang Vũ dưới ánh mặt trời, xác nhận không phải là ảo giác, nó rất khác so với những Omega mềm mại mà mấy năm qua anh đã từng kết giao, bàn tay của cậu đầy những vết chai sạn.
"Tay của em......"
Giang Vũ thoáng dùng sức, rút ra rụt về sau lưng, giống như đang che giấu cái gì đó, cậu cúi mặt xuống đất: "Là do luyện đàn."
Đằng sau một thiếu niên tài năng, những gì cậu có được chính là tuổi thơ hoàn toàn khác với những người bình thường.
Mỗi một phần trông có vẻ như thiên phí dị bẩm mà thành công, đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuc-ngau-hung-thanh-mai/212370/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.