Edit: nynuvola
Cuối cùng hai người cũng chọn được một cặp nhẫn bạch kim trơn, Đường Nhạc trả tiền, bởi vì hôn lễ sắp diễn ra và thời gian gấp rút, chiếc nhẫn được chỉnh sửa ngay tại chỗ.
Xách theo túi lên xe, Đường Nhạc nói tài xế đưa anh về lại sân vận động lấy xe, hai người câu được câu không trò chuyện trên đường.
"Anh là giáo sư đại học? Bình thường anh dạy chuyên ngành gì?"
"Văn học cổ điển."
"Là thơ từ ca phú đó hả?"
"......Có cả những thứ đó nhưng không chỉ giới hạn như vậy."
Sau khi đến sân vận động, Đường Nhạc mở cửa xe, bước xuống xoay người chuẩn bị đóng cửa.
"Giang Vũ."
"Sao?" Giang Vũ dán mắt vào bàn tay đang đặt trên khung cửa xe của Đường Nhạc, hơi thất thần trả lời.
"Buổi diễn tấu hôm nay rất tuyệt vời. Hẹn gặp lại em vào ngày 9."
Đường Nhạc nắm chặt tay thành quyền, đốt ngón tay xinh đẹp cong lên, lòng bàn tay cầm tay nắm cửa, hơi dùng sức kéo một cái.
"Từ từ đã!" Giang Vũ vô thức gọi.
Đường Nhạc dừng động tác.
Giang Vũ thật vất vả mới dời tầm nhìn đi, nói: "Chuyện là, lần sau đến xem diễn tấu, anh không cần phải mua vé đâu, cứ trực tiếp hỏi em là được......"
- -----------
"Đây nhất định là chiêu lạt mềm buộc chặt!" Giang Vũ nằm trên giường video call tán dóc với người bạn tốt Ninh Khê nơi nước Ý xa xôi.
(Lạt mềm buộc chặt: hành xử nhẹ nhàng không ép buộc để cho ai đó lơ là phòng bị, ngụ ý muốn khống chế thì phải cố ý lơi lỏng một chút.)
Hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuc-ngau-hung-thanh-mai/212369/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.