Mạnh Nguyễn lo lắng đi đi lại lại trong hành lang của đồn cảnh sát.
Một chị cảnh sát tốt bụng đưa cho cô một cốc nước ấm, nhưng cô không còn tâm trí nào để ý tới nó nữa, chỉ đặt sang một bên rồi lại tiếp tục đi lại.
“Được, nếu có việc gì xảy ra thì cứ liên hệ lại với tôi.”
Nghe thấy tiếng nói chuyện, Mạnh Nguyễn lập tức chạy tới.
“Chú Lý, thế nào rồi ạ?” Cô lo lắng hỏi: “Người kia bị thương rất nặng sao ạ, tỷ lệ phần trăm thương tích như thế nào ạ? Hay là…”
Lý Triều Huy bảo cô đi tới bên cạnh nói chuyện.
“Xuống tay đủ nặng để tạo thành chấn thương nhẹ cấp hai.”
Đầu Mạnh Nguyễn ong ong.
Cố ổn định lại trong 10 giây, cô nắm lấy tay Lý Triều Huy.
“Vậy, vậy bên kia muốn truy cứu trách nhiệm hình sự sao ạ? Cháu… Là bọn họ động chân động tay với cháu, nên Thẩm Đoạt mới… Đây không phải là cố tình gây thương tích! Tất cả đều không phải lỗi của cậu ấy! Cháu…” Môi Mạnh Nguyễn run lên, hoàn toàn là miễn cưỡng để cố gắng tỉnh táo: “Cậu ấy không thể xảy ra chuyện gì được!”
“Đứa nhỏ này, đừng lo lắng. Cháu nghe chú nói này.” Lý Triều Huy vỗ vỗ tay cô: “Thương tích như vậy thực sự không thể cấu thành phạm tội được. Nhưng người bị đánh cũng không phải người tốt đẹp gì, tiền án chất một đống, cũng không muốn làm lớn chuyện. Vừa rồi chú đã ra mặt để hòa giải, bồi thường tiền giải quyết riêng là được. Đã viết giấy cam đoan rồi, đối phương cũng đã ký tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuc-hat-ru/548311/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.