“Đại Công Tước.”
Dave dùng ánh mắt thâm sâu nhìn người trước mắt, gương mặt uy nghiêm trở nên khó coi. Ông chậm chạp xoay viên ngọc trên tay, không mở miệng. Người trước mặt vô cùng thành khẩn, dường như đã hạ quyết tâm rất lớn. Dave không tin, hồ nghi liếc nhìn vật treo sau lưng người đó. Hạ lệnh cho toàn bộ thuộc hạ ra bên ngoài, ông ung dung nằm ra ghế dài, một tay chà nhẹ lên cằm đầy ý tứ. Tay còn lại nâng lên ly thủy tinh chứa đầy máu tươi, mơ màng nhấp một ngụm lớn rồi nuốt xuống.
Vóc người nhỏ nhắn cúi gập người xuống, hai tay nắm chặt góc áo.
Ông khẽ cười, lắc đầu, đứng lên đi về phía trước.
“Đã muốn tìm cái chết như vậy, ta không cản nữa.”
Lời vừa dứt, ông đưa tay kéo người đó vào ngọn gió mới được tạo ra.
Tiếng lá cây xào xạc như muốn xé rách đợt gió mỏng, hai tai ù đi, không nghe thấy gì. Nhanh như cắt, một con đường dài ngoằn với lối đi chật hẹp hiện ra. Bên đường bắt đầu xuất hiện những tiếng vọng rợn người, mấy tảng đá nằm ngổn ngang bao quanh lối đi nhỏ có nhiều hình thù kì lạ. Nhìn rất giống hình dạng của quái vật.
Một đợt gió rét thổi qua, cuốn chiếc nón áo choàng rơi xuống bên bả vai.
Người nọ hít sâu, nâng tay kéo nón che kín khuôn mặt. Quay sang bên cạnh, Dave đã rời đi từ lâu. Ông có nhiều việc cần giải quyết, không thể tốn thời gian nán lại con đường bám mùi chó sói này. Dinh thự dạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuc-ca-cua-bong-dem/2692439/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.