Vài giây sau, đại não của tôi đã khôi phục lại tư duy. Tôi chỉ có hai lựa chọn: thứ nhất, cút lại về trường; thứ nhì, bước vào, chào hỏi bọn họ.
Tôi chọn cách thứ ba.
Tôi đẩy cửa bước vào, tìm một chỗ ngồi xuống, kêu người phục vụ tới gọi một tô mì. Tôi biết trong vòng ba phút, tôi sẽ không cách nào có thể ăn hết tô mì trả tiền đứng dậy đi, nhưng vì để giữ lại lòng tự tôn của mình, xem ra tôi phải đi học muộn để trả giá.
Trong quán mì này đâu đâu cũng toàn là mùi hành và dưa chua, tôi ngồi trong đó, có một loại tuyệt vọng giống như một khối thịt muối đã ướp bao nhiêu năm ròng. Tôi rút một đôi đũa dùng một lần, hung hăng tách ra thành hai chiếc, đũa dễ dàng tách rời, trong không khí vang lên tiếng rạn nứt khe khẽ, tôi liền có một khát vọng khó khống chế được, chính là dùng hai chiếc đũa này, hung hăng chọc cho mù đôi mắt của mình đi, tôi thật chính là một con đần, có mắt mà như mù, bại não, bệnh thần kinh, ngu vãi cứt, cho nên mới cho phép bản thân mình phạm một sai lầm không thể dung thứ đến vậy.
Sau đó, ngay chính lúc ấy, hắn phát hiện ra tôi, đi đến trước mặt tôi, kéo chiếc ghế ở chỗ ngồi đối diện với tôi, nghênh ngang bệ vệ ngồi xuống. Hắn vẫn còn đang hút thuốc, bộ dáng hắn hút thuốc bỗng làm cho tôi cảm thấy cực kỳ ngứa mắt, hơn nữa hắn còn làm một động tác cực kỳ thô lỗ, dùng hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuc-ca-biet-ly/2184517/quyen-2-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.