Đồn công an. Phòng lấy khẩu cung cho phép hút thuốc, còn đọng lại mùi thuốc lá đậm đặc. Tôi cảm thấy rất khó chịu, nhưng không thể không phối hợp ngồi xuống.
“Nghe nói cô vừa bị Luật Sư Phương khai trừ?” Viên cảnh sát lưng thẳng như tấm phản hỏi tôi một cách rất nghiêm túc.
“Tôi chỉ là một tay thực tập sinh.” Tôi nói.
“Xin trả lời câu hỏi trực tiếp, đúng, hay là không đúng?”
“Đúng.” Tôi nói.
“Vì lý do gì?”
“Có lẽ ông ấy cảm thấy tôi không phải là người khá nhất.”
“Không phát sinh chuyện gì cụ thể chứ?”
“Không có.”
“Hình như cô vì thế mà ôm hận trong lòng?”
“Dĩ nhiên không.” Tôi nói.
“Mấy giờ chiều nay cô tới văn phòng của ông ấy?”
“Hơi qua 5 giờ một chút.”
“Cô tới làm gì?”
“Lấy máy tính xách tay tôi để trong văn phòng của ông ấy.”
“Cô có thấy ai khác không?”
“Không”
“Giấy lau tay trong thùng rác có dấu vân tay của cô, cô giải thích như thế nào?”
“Máy tính xách tay lâu rồi không dùng, bên trên phủ bụi, trước khi bỏ nó vào túi xách máy tính tôi lau qua một chút. Sau đó tôi để lại một mảnh giấy trên bàn cho Luật Sư Phương, còn để lại cả số điện thoại của tôi, sau khi xuống lầu, tôi còn gặp Luật Sư Phương ở bãi đậu xe, chúng tôi nói chuyện với nhau vài câu.”
“Nói những gì?”
“Vài câu hỏi thăm bình thường.”
“Thế nào gọi là hỏi thăm bình thường?” Cô ta rất không vui, ngoài dự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuc-ca-biet-ly/2184448/quyen-3-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.