Sơ Lễ: "......"
Sơ Lễ: "Em không phân biệt được trái phải vậy đó, có làm sao!"
Trú Xuyên: "Không sao, chưa thấy qua người thiểu năng còn có thể kiêu ngạo như vậy......Kiêu ngạo như vậy thì đỏ mặt cái gì?"
...... Tên thẳng nam đáng chết, ngươi nhìn ra được cái gì mà đỏ mặt cái gì là thiếu nữ trời sinh má đỏ hây hây à?
Sơ Lễ xấu hổ muốn chảy thành nước, lúc vừa mới xuống taxi còn đi như bay, lúc này phát hiện mang giày ngược đột nhiên không đi được nữa, mạnh mẽ bình tĩnh khập khiễng đi về phía trước hai bước....... Đột nhiên nghe thấy một tiếng thở dài, người đàn ông đứng lên, đem ghế đẩy đến chỗ cô——
Sơ Lễ nhân tiện không cần trả lờ câu hỏi của anh khi nãy, vì thế liền thuận thế ngồi xuống, cúi đầu đổi giày, một bên đổi một bên hỏi: "Lão sư ngài không sao chứ?"
"Ta có thể có chuyện gì, cũng đâu phải ta cắn nhau với người khác bị thương ở cằm và đuôi phải đi khâu lại."
Trú Xuyên duỗi tay sờ sờ đầu Nhị cẩu, Nhị cẩu phảng phất nghe thấy giọng điệu trào phúng của chủ nhân, nâng lên đầu chó đánh rớt tay anh, Trú Xuyên "Hừ" một tiếng, đem đầu to của nó ấn lại trên giường......
Sơ Lễ duỗi đầu xem Nhị cẩu, trên cằm còn có một vết khâu, vì phải khâu và bôi thuốc nên lông đuôi cũng phải cạo đi, cái đuôi như cành cây trụi lá chỉ chừa lại một nhúm lông ở ngọn, giống như sư tử con, xấu quá trời..... Đại khái lúc này vừa gây tê qua, miệng Nhị cẩu không khép được,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuc-bien-tau-anh-trang/1751606/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.