Trải qua 20 phút gây cấn, Sơ Lễ, Lão Miêu, Tiểu Điểu còn có Vu Diêu, bốn người dưới ánh mắt thương cảm của hai vị biên tập thẩm mỹ rời khỏi ban biên tập, lại đến cái bãi tha ma phòng họp—— Sơ Lễ cảm thấy cái này giống như là đến pháp trường, nhìn thấy cửa lớn mở ra cô bắt đầu kinh hoàng, cô sẽ quay lại bao nhiêu lần một tuần...
...... Hiện tại cô rất muốn đứng trên mộ phần của Lão Miêu và Tiểu Điểu nhảy một khúc "Một mình ta uống rượu say" là sự thật.
Trong quá trình chờ lãnh đạo đến xử lý, Tiẻu Điểu đã đỏ vành mắt cúi đầu loáng thoáng lộ ra bộ dáng muốn khóc....Sơ Lễ nghịch ngón tay, dỗi thiên dỗi địa tìm lời nói: "Tiểu Điểu, cô có phải hay không cố ý a, bởi vì biết đơn đặt hàng sẽ xảy ra sự cố, cho nên ngày đó xin nghỉ, nhưng mà có ích lợi gì a vì đơn hàng này là do cô phụ trách......"
"Tôi không phải cố ý!" Tiểu Điểu vừa nghe tức khắc kinh ngạc, mấy giọt nước mắt đậu lại liền rớt xuống, "Tôi thật sự nhớ rõ ai đó đã nói là một vạn hai chứ không phải 4000......"
Sơ Lễ cười cười, nhìn Tiểu Điểu bởi vì khẩn trương cùng sợ hãi mà đỏ mặt, có chút vui vẻ trong đau đớn.
So với ba người kia, Vu Diêu thuần túy bởi vì là sếp của các cô nên nằm không cũng trúng đạn, trên thực tế đơn đặt hàng này là biên tập viên phụ trách phối hợp cùng các loại phòng ban, cô là chủ biên chỉ phụ trách ký tên là được rồi.....
Bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuc-bien-tau-anh-trang/1751605/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.