Cửa phòng tắm bỗng nhiên bị người ở ngoài cửa kéo ra. Thái tử còn đang ngâm mình trongnước, có chút kinh ngạc, nhìn chằm chằm vào cô gái quấn khăn tắm ở cửa.
Trữ Dư Tịch bước vào, tiện tay đóng cửa. Vẻ mặt nghiêm túc trang trọng, đến gần bồn tắm.
Thái tử dừng hút thuốc.
“Anh thái tử, em có lời muốn nói với anh.”
“……Nói”
“……..”
“……….”
“…………Thi Dạ Triều –“
Thi Dạ Triều.
Chi nghe thấy ba chữ Thi Dạ Triều nạy, tay thái tử đã siết chặt thành nắmđấm, cái gạt tàn thuốc bằng sứ bóng loáng bị ném ra ngoài. Rơi xuốngtrên nền đất, vỡ thành nhiều mảnh.
Tiếng chiếc gạt tàn rơi xuống đất chói tai khiến cho nàng thức tỉnh.
….
Thật yên tĩnh. Gần như chỉ có thể nghe thấy liếng hô hấp xen lẫn nhau.
Ánh sáng trong mắt Trữ Dư Tịch ngày một ảm đạm, tu tối.
Nàng ngồi chồm hổm trên mặt đất, nhặt từng mảnh vỡ.
“Để xuống.” Thái tử nhíu mày, nàng lại tai điếc mắt mù làm ngơ.
“Anh kêu em để nó xuống!”
Nàng bị tiếng rống của hắn làm cho hoảng sợ, hai tay run rẩy, mảnh vỡ sắc nhọn cứa vào ngón tay nàng.
Giọt máu đỏ tươi, bắt mắt rơi xuống.
Không quá đau đớn, chỉ có chút tê dại. Máu hoà lẫn với nước trên nền đất gạch, biến thành một vũng nước đỏ thẩm.
Nàng không chớp mắt, nhìn chằm chằm vào thứ màu sắc chói lọi này, giống nhưtrước mắt chỉ có mỗi thứ màu sắc này … Con ngươi dần co rúc lại.
Thái tử nhỏ giọng nguyền rủa một tiếng. Bước ra khỏi bồn tắm, xé một mảnh áo choàng tắm trên kệ, kéo lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuat-phuc/1542303/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.