Thái tử mấy ngày nay rất buồn bực.
Luôn là âm tình bất định.
Lúc nào đi họp cũng không yên lòng. Giám đốc kinh doanh ở trước mặt hắn run rẩy báo cáo, thế nhưng hắn lại ủ rũ, mắt nhìn thẳng vào mắt của đốiphương, gương mặt đăm chiêu như đang suy nghĩ về điều gì đó.
Giám đốc kinh doanh len lén lau mồ hôi, không biết nên đứng lên hay nên ngồi yên thế này.
Hoàng Phủ Triệt đóng tài liệu trong tay, dưới mặt bàn đá hắn một cước. Thái tử mới hồi hồn, ho khan một cái.
“Tan họp.”
Mọi người trầm mặc … Cuộc họp này vừa tiến hành 45 phút, mà thái tử lạingẩn người hơn nửa tiếng. Cả quá trình chỉ nói một câu là “Tan họp.”
Nhận được ánh mắt dò xét của mọi người, Hoàng Phủ Triệt day day huyệt thái dương.
Đến tận gần giờ nghỉ trưa, thái tử sáng ngời bước vào phòng làm việc của Hoàng Phủ Triệt.
Hoàng Phủ Triệt đang mặc áo khoác, liếc hắn một cái. “ Có chuyện gì sao?”
“…..Không có.”
Thái tử xem xét chung quanh, giống như du khách đến tham quan.
“Vậy tan việc rồi, tôi đi đây.” Hoàng Phủ Triệt nói qua, cầm chìa khoá đi ra cửa.
Thái tử đuổi theo, cùng vào thang máy với anh.
“Có chuyện thì nói đi, ấp a ấp úng không phải là phong cách của anh, hơnnữa lại khiến tôi rất ghét.” Hoàng Phủ Triệt không chịu được, chủ độngmở miệng.
Thái tử cợt nhã kéo vai anh. “ Cùng ăn cơm trưa thôi.”
“Anh phải hẹn trước.” Hoàng Phủ Triệt liếc nhìn điện thoại di động một chút, chiếc máy đã khôi phục lại như cũ.
“Vậy bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuat-phuc/1542298/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.