Tôi nhìn chằm chằm người trong xe, không phản ứng gì, chưa từng nghĩ ởhoàn cảnh này gặp phải Mặc Vũ. Thẳng đến hắn từ trong xe đi ra, đứng ởtrước mặt tôi, tôi vẫn còn ngơ ngác ngay cả một câu cũng nói không nênlời.
"Đi thôi, anh tới đón em về nhà."
Tôi trừng mắt nhìn hắn, nhất thời không thể tiêu hóa được những ý tứ trong lời nói của hắn.
"Chưa từng nghĩ em sẽ thích trẻ con, nếu thích, rõ ràng chúng ta nên sinh một đứa để cho chính em dạy bảo." Nói xong vòng tay qua vai của tôi, thậtgiống như trước đây, động tác vô cùng tự nhiên trong mắt người khác cửachỉ đó vô cùng thân mật.
Cô giáo Lý đứng bên cạnh một mực nhìnchúng tôi, Mặc Vũ nhìn cô ta một cái, cô ta liền lập tức đỏ mặt cúi đầu, tỉnh ngộ chạy nhanh đi nói: "Các người có chuyện nhà cần nói, cô giáoAn tôi về văn phòng trước."
Học sinh đều đã về hết, không cònmắt nhìn chăm chú của người khác, tôi mới gạt cánh tay của hắn xuống,"Tại sao anh lại nói như vậy khiến người khác hiểu lầm?" Cùng đó là ánhmắt hung hăng nhìn hắn.
"An Tịnh, em chơi đùa bên ngoài đủ lâu rồi, cần phải trở về." Hắn vẫn vô cùng ung dung như cũ.
"Anh nghĩ rằng tôi đang đùa giỡn với anh sao? Hay là nên nói mấy ngày nayanh đang đùa giỡn tôi đi. Bất quá thật có lỗi, hiện tại tôi đã có côngviệc, thứ không thể hầu anh nữa." Nói xong tôi xoay người bước đi.
Phía sau hắn lạnh lùng mà nói một câu"Anh chờ em."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-yeu-thi-the-nao/3273529/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.