Từ sáng sớm nay Trương Cẩm Ngọc đã ra bến xe, cô có mua thêm cả bánh kẹo và ít quần áo váy vóc cho mẹ và mấy đứa em mang về quê nữa. Mấy ngày một mình trong căn nhà kia làm cô ngột ngạt bức bối, nên bây giờ cứ nghĩ sắp về quê thì lòng cô hân hoan khó tả. Suy đi tính lại hẳn đã lâu rồi kể từ ngày cô kết hôn thì không về thăm mẹ một lần nào chỉ toàn gọi được vài ba cuộc điện thoại ngắn ngủi. 
Sau hàng giờ ngồi trên chuyến xe quen, cuối cùng cô cũng đặt chân lên mảnh đất thân thương ngày đêm trông ngóng. Lần trước về đây, trong lòng cô toàn là những suy tư phiền muộn về tiền bạc, về cuộc hôn nhân hợp đồng và cả một loạt thứ phải lo khác. Suy cho cùng cô rất cảm kích Hứa Nguyên Khải bởi nếu không có anh ta có lẽ cuộc sống của cô còn tệ hơn như thế này rất nhiều. 
Có nhiều đêm cô thầm nghĩ, cuộc hôn nhân này kẻ thiệt chưa chắc đã là cô bởi mặc dù anh chỉ coi cô là một con cờ để lấy cớ giúp anh và người thương đến được với nhau nhưng cuối cùng không những kế hoạch không thành, người mình yêu nhất lại không thể có được mà còn phải lấy một kẻ vô danh tiểu tốt như cô, còn chưa kể đến số tiền năm tỉ kia cũng bay theo mây gió nữa. Bây giờ nghĩ lại anh ta cũng thật xui xẻo, cô cũng cho rằng nếu cô coi anh ta là ân nhân thì cũng nên giúp anh gắn kết tình cảm với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-yeu-thi-ly-hon-di/2982713/chuong-46.html