:Hành động đó của anh nào đâu chỉ có một mình An Chí Khiên bất ngờ, cô còn bất ngờ hơn anh ta gấp bội. Trước đây có vài đôi lần anh có khẳng định chủ quyền nhưng lúc đó cô chỉ đoán Hứa Nguyên Khải đang vì danh tiếng của bản thân mà lấy le với người khác liệu lần này có phải anh cũng vậy hay không?
Mặc kệ hai người họ đang lườm nhau, Trương Cẩm Ngọc chán nản quay mặt đi ra chỗ khác. Ngược lại An Chí Khiên lại giống như muốn chủ đuổi rồi hay sao mà hỏi câu rõ gan:
- Em đã ăn uống gì chưa? Anh có làm mấy món canh hầm bồi bổ cho em!
Ngoài cách day day trán bất lực ra Trương Cẩm Ngọc thật chẳng biết làm gì hơn nhưng suy cho cùng cô vẫn lịch sự đáp lại.
- Cảm ơn anh đã quan tâm, sáng nay tôi đã ăn một chút rồi!
Hứa Nguyên Khải nhìn cảnh này không khác gì một màn tình tứ, anh hằn học đẩy gã trợ lí sang một bên.
- Cầm về, cầm về! Đồ của cậu vợ tôi ăn cho đau bụng à!
- Đều là những nguyên liệu tươi ngon do đích thân em vào bếp!
Câu nói ấy thốt ra không chỉ khiến cô, anh mà cả đứa em gái im lặng nãy giờ phải thốt lên:
- Chà, anh Khiên khéo tay quá, chẳng bù cho anh trai em!
Lửa giận bùng lên dữ dội, Hứa Nguyên Khải cầm theo hộp cơm đẩy vào tay chủ nhân của nó, đuổi hai kẻ không biết điều kia đi ra bên ngoài.
- Vợ tôi cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-yeu-thi-ly-hon-di/2982686/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.