Tuy vô tình gặp được Nhậm Cảnh khiến mẹ Dạ vẫn rất vui vẻ, nhưng do xa nhà lâu ngày, trong lòng vẫn luôn nhớ nhung con trai, cho nên, chưa được bao lâu, idol đã bị lãng quên, nhường chỗ cho Tiểu Sâm Sâm.
Dạ Sâm với tâm tình của một cậu nhóc cấp hai, bình thường cứ nghe mẹ nhắc đến Nhậm Cảnh là phiền, hôm nay được ngày ngóng trông mẹ kể thì mẹ lại nhất mực không kể vì lo nghĩ cho tâm trạng của cậu.
Ba người về đến nhà, trời đã vào trưa. Mọi người không ra ngoài ăn, mà để mẹ Dạ đích thân xuống bếp xào xào nấu nấu hơn tiếng đồng hồ, hòng bồi bổ sức khỏe cho con trai.
Dạ Sâm khuyên bảo “Mẹ ngồi máy bay lâu như vậy, mẹ mau nghỉ một chút đi.”
Nhưng mẹ Dạ chỉ đáp bản thân không mệt, rồi bận bịu chẳng nói gì thêm.
Dạ Sâm dựa vào cửa bếp nhìn bà, trong lòng ngọt ngào, phát hiện bản thân đúng là rất nhớ mẹ.
Cha Dạ lại bắt đầu ngốc ngếch khen vợ. Ông nhỏ giọng nói khẽ với Dạ Sâm “Cưới vợ là phải cưới vợ hiền. Tên nhóc nhà mi noi gương cha một chút.”
Khóe miệng Dạ Sâm giật giật.
Cha Dạ khen một lúc lâu, mới vận dụng kĩ năng mất tự nhiên gia truyền của nhà họ Dạ hỏi Dạ Sâm tình hình cuộc sống nửa tháng này.
Dạ Sâm nghe mà trợn trắng mắt: giả bộ gì chứ, phiền chết đi được!
Đi chết đi ha ha cười. Cậu ta cứ như bản thân mình không thế ý!
Mẹ Dạ mặc dù xuất thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-yeu-thi-di-chet-di/2037700/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.