Dạ Sâm “!!!” Mẹ nó, đây mà là đề cho không điểm hả?
Đi chết đi hí hí cười “Đơn giản không? Nháy mắt là có thể hoàn thành rồi.”
Dạ Sâm “Cậu qua đây.”
Đi chết đi thận trọng “… Đừng đánh tôi.”
“Tôi không đánh cậu.” Dạ Sâm nháy mắt phát nổ “Tôi chỉ muốn đồng quy vu tận với cậu thôi!”
Đi chết đi bỉ ổi nói “Thôi mà, không phải chỉ giới thiệu một chút thôi sao, sớm hay muộn cũng thế cả.”
Nói thì nói vậy, nhưng loại chuyện này không muộn không được!
Đi chết đi nhắc nhở “Nhiệm vụ cũng đâu yêu cầu cậu phải giới thiệu Nhậm Cảnh là chồng cậu đâu.”
Chồng… Chồng… Chồng cái quỷ gì! Dạ Sâm đỏ bừng mặt, vô cùng mất tự nhiên.
Đi chết đi gợi ý “Cậu cứ thoải mái nói với mẹ cậu đây là bạn thì được rồi.”
Dạ Sâm vẻ mặt ảo não “Không được!”
Đi chết đi hiếu kì “Tại sao?”
Dạ Sâm một bộ biết vậy chẳng nói.
Cái này ấy à… Thật ứng với câu “tự làm bậy thì không thể sống”.
Nhậm Cảnh ra nghề sớm, từ thời mới khoảng mười tám mười chín tuổi. Gương mặt non nớt của anh không chỉ hấp dẫn một đám em gái nhỏ mà còn hấp dẫn cả một đám các bà dì lớn tuổi, trong đó có mẹ Dạ.
Mẹ Dạ thích Nhậm Cảnh đến mức, bà mua một loạt đồ dùng quần áo giống y như Nhậm Cảnh về dằn vặt Dạ Sâm.
Nhưng sự chênh lệch giữa Nhậm Cảnh và Dạ Sâm nhỏ sao?
Đừng nói chiều cao, chỉ cần nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-yeu-thi-di-chet-di/2037697/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.