Khuôn mặt xinh đẹp của Lục Nhược co quắp, lúc sau vỗ vỗ bả vai của Nam Tịch Tuyệt: "Đại ca,làm khó anh còn phải trẻ con như vậy, vẫn còn chơi loại trò chơi nhỏnày."
Vẻ mặt hắn dịu dàng cười hướng về phía An Nhiên: "TiểuNhiên Nhiên, anh cho em ăn kẹo, có phải cũng coi anh như bạn trai của em hay không." Nói lời này thì thôi, nội tâm của hắn -Tiểu Lục Nhược tà ác điên cuồng hét lên: "Nói mau, nếu không đại gia ta sẽ nhào nặn mặt củaem!"
Đôi mắt sáng của An Nhiên bỗng dưng biến thành hình trănglưỡi liềm xinh đẹp, cô kéo tay áo Nam Tịch Tuyệt, "Nam tử, nói với anhchuyện này."
Nam Tịch Tuyệt cúi đầu, An Nhiên nhón chân lên, nhanh chóng mà vang dội in lên môi anh "Nhé"!
Lục Nhược che mắt xoay người đi: "Tôi cái gì cũng không nhìn thấy!"
Nam Tịch Tuyệt búng nhẹ lên trán An Nhiên , buồn cười: "Em a." An Nhiên hảhê kéo anh, hắc hắc cười không ngừng, cố ý dùng mũi chân đá ống quầntrắng như tuyết của Lục Nhược: "Em trai, chị dâu ta phải chăm sóc emthật tốt."
Nam Tịch Tuyệt đi lấy xe , Lục Nhược u ám bắt bẻ quansát An Nhiên, An Nhiên rốt cuộc cũng chỉ là một cô gái mới lớn, bị nhìnlâu cả người đều không được tự nhiên, "Anh làm gì thế?"
"Stop!" Lỗ mũi Lục Nhược hướng lên trời phun ra giọng điệu, "que diêm."
"Anh nói ai đó?" An Nhiên ghét nhất người khác xoi mói thân thể mình. Phầnlớn con gái phương Tây đều cao lớn hơn con gái phương Đông, hơn nữa ởphái nữ tượng trưng trên ngực ưu thế rõ ràng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-yeu-se-khong-quay-lai/94626/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.