Bờ bên kia Trung QuốcThái Bình Dương, đang là lúc nắng nóng nhất của mùahè. Khắp nơi trong Tứ Hợp Viên của Bùi gai đều là những cành nho tươitốt, che chắn hơn nửa đình viện. Bùi Chiêu Viễn lảo đảo ngồi ở trên ghếcủa ông cụ lúc ẩn lúc hiện, vui vẻ ăn chùm nho vừa được hái xuống. Chuachua ngọt ngọt, quan trọng nhất là hôm nay ba mẹ cậu cũng ra ngoài,không ai ép buộc cậu phải làm bài tập nữa, ông cụ đã đi ra ngoài đường,lúc về nhất định sẽ tạt ngang vào cửa hàng cờ tướng, một lúc lâu nữacũng chưa về được. Bùi Chiêu Viễn quyết định tận tình hưởng thụ buổichiều không dễ dàng có được này.
"Ken két" một tiếng, Bùi Chiêu Viễn lập tức nhảy lên. Đây là âm thanh vang lên từ cửa chính nhà cậu!
"Ông nội." Bùi Chiêu Viễn cung kính đứng ngay ngắn.
Ánh mắt Bùi lão gia trước nay luôn rất có tinh thần nhưng lúc này nhìn vềphía cháu trai ánh mắt ông lại rất mịt mù, trong tay ông cầm một tờgiấy, một hồi lâu mới ngồi vào bên cạnh Bùi Chiêu Viễn.
Vốn BùiChiêu Viễn đang cầm cái bút chì không có ngòi,chờ Bùi lão gia đi ngủ cậu sẽ tiếp tục tiêu dao. Ai ngờ ông lại tha thiết nhìn cậu. . . . . . Làmbài tập.
Bùi lão gia nhìn cậu một lát, vỗ "Bốp" một phát lên lưng cậu, "Tiểu tử thúi, vở cũng không lấy ra, ở nơi này khoa tay múa chânmuốn lừa ai đó."
Bùi Chiêu Viễn ai u một tiếng, uất uất ức ức đilục cặp sách. Ai ngờ bàn tay thô ráp của ông cụ lại say
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-yeu-se-khong-quay-lai/2128642/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.