Sáng hôm sau như dự định Trương Ái Như đem hành lý đi ra sân bay để đến thủ đô London, ở đó là một thủ đô xa hoa và tráng lệ như một tòa thành, tòa lâu đài trong những trang truyện cổ tích.
Cô rất háo hức và muốn nhanh chóng đến đó, chuyến bay của cô khởi hành lúc 8 giờ sáng thì chuyến bay của Phạm Quốc Thiên Bảo cũng đáp xuống lúc 8 giờ.
Một người đến và một người đi cuối cùng hai người họ cũng không gặp được nhau, mà xui khiến làm sao? Căn nhà nhỏ mà Phạm Quốc Thiên Bảo đến hỏi thuê để ở lại tìm tiểu Như.
Lại chính là căn nhà cô vừa trả lại cho người chủ hôm nay, khi xách hành lý vào nhà Phạm Quốc Thiên Bảo cảm giác có gì đó quen thuộc, nhưng anh không biết là gì?
Sau khi sắp xếp xong hành lý và đồ dùng, Phạm Quốc Thiên Bảo đi đến địa chỉ ngân hàng mà Trương Kiến Văn đưa hỏi thăm.
Nhưng vì người đến quá nhiều nên không ai nhớ là cô có đến hay không? Anh hụt hẫng trở về khi ra ngoài Phạm Quốc Thiên Bảo đụng vào một người bảo vệ.
Chiếc điện thoại trên tay rớt xuống người bảo vệ đó cầm lên trả lại cho anh và xin lỗi, ông nhìn thấy hình của cô gái hôm qua đã cho ông một hộp sữa, bởi vì thấy ông vừa ăn cơm xong ở bãi giữ xe.
Ông rất ấn tượng với cô ấy và hỏi Phạm Quốc Thiên Bảo:
- Xin lỗi cho tôi hỏi thăm.
- Dạ chú muốn hỏi gì ạ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-yeu-em-sao-anh-khong-tu-choi-ket-hon-/3488608/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.