Sau khoá học nâng cao ở Anh ba tháng Trương Ái Như đã hoàn thành việc học, hôm nay cô mời Nolan Dương đi ăn một bữa, như để cảm ơn anh suốt thời gian qua đã luôn giúp đỡ cô.
Nolan Dương có ý muốn ở lại với cô bầu bạn, nhưng thứ nhất cô không đồng ý và muốn đi một mình, thứ hai là anh hai của anh Dương Đức Khiêm cứ hối thúc anh về để coi quản công ty, vậy nên anh muốn cũng không thể ở lại đây được.
Lo lắng cho Trương Ái Như anh hỏi:
- Em ở đây một mình thật sự ổn chứ?
Trương Ái Như mỉm cười nói với anh:
- Em đương nhiên là ổn rồi, anh đừng lo lắng quá cứ về làm việc đi em sẽ thường xuyên liên lạc với anh mà.
- Được rồi, có gì nhất định phải gọi cho anh có được không? Bởi vì hiện tại em không liên lạc với gia đình và chồng của em nên chỉ còn anh thôi.
- Được ạ! Em cám ơn anh đã luôn quan tâm đến em.
- Ngốc, anh xem em như em gái của mình mà?
Vừa nói anh vừa vươn tay lên vuốt tóc cô cưng chiều, còn Trương Ái Như thì mỉm cười với anh.
Cả hai người đều rất trong sáng nhưng họ lại không biết được người ngoài nhìn vào thì rất tình tứ, dễ hiểu lầm.
…
Ở bên này Phạm Quốc Thiên Bảo đang ủ rũ vì mãi vẫn chưa có tin tức của Trương Ái Như, đã ba tháng rồi mà anh vẫn như mò kim đáy biển, cô như biến mất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-yeu-em-sao-anh-khong-tu-choi-ket-hon-/3488607/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.