Phạm Quốc Thiên Bảo đi theo Trương Ái Như ra ngoài sao vườn, anh cũng cảm thấy tò mò không biết cô bé sẽ nói gì với mình.
Anh nhìn thấy tiểu Như càng lớn càng xinh đẹp, năm nào sinh nhật của cô anh cũng trở về dự và năm nay cũng vậy.
Đứng trước mặt Phạm Quốc Thiên Bảo cô cố gắng lấy hết bình tĩnh và nói với anh:
-Anh Thiên Bảo...em...em...
Phạm Quốc Thiên Bảo cười vươn tay lên vuốt tóc cô hỏi:
-Có gì mà em lại ấp úng như vậy? Cứ nói với anh, anh đứng trước mặt em nè!
Trương Ái Như suy nghĩ đến suy nghĩ lui cuối cùng lại nói qua chuyện khác, bởi vì cô không dám nói ra cô sợ không khéo sẽ mất luôn tình cảm từ trước đến giờ của anh.
Đành đánh trống lãng qua chuyện khác Trương Ái Như nói:
-À, chuyện là sau sinh nhật của anh hai em là có kết quả đại học nếu đậu hè anh hai sẽ dẫn em đi chơi, em muốn mời anh đi với em ạ.
Phạm Quốc Thiên Bảo còn tưởng là có chuyện gì nghiêm trọng lắm anh nói:
-Được rồi nhất định và anh sẽ dẫn Ái Linh đi cùng luôn.
Trương Ái Như ngước mắt lên nhìn anh mỉm cười, rồi anh lấy trong túi quần ra một cái hộp và nói với cô:
-Anh muốn tặng em một món quà, đây là cái lắc tay được thiết kế cùng bộ với sợi dây chuyền lúc nhỏ anh tặng em đấy.
Trương Ái Như vui vẻ nhận lấy và mở ra xem, thật sự là y như cái mặt dây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-yeu-em-sao-anh-khong-tu-choi-ket-hon-/3487427/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.