Nhiều năm qua mà Phạm Quốc Thiên Bảo hể rảnh là đến Trương gia chơi, có khi anh còn thay Trương Kiến Văn dạy học cho tiểu Như nữa.
Giống như chiều hôm nay vậy Trương Ái Như đang ngồi ở bộ bàn ghế ngoài vườn để học, Phạm Quốc Thiên Bảo đến định rủ Trương Kiến Văn đi chơi bóng rổ.
Anh nhìn thấy Ái Như đang ngồi ở ngoài vườn nên đi đến gọi cô:
-Tiểu Như em đang làm gì vậy?
Trương Ái Như ngước mắt lên nhìn thấy anh cô vui vẻ nói:
-Em đang học bài ạ, anh mới đến à?
-Ừm, em học gì vậy để anh xem nào.
Vừa nói Phạm Quốc Thiên Bảo vừa ngồi xuống bên cạnh cô, cầm quyển vở của Ái Như lên nét chữ xinh đẹp nhẹ nhàng uyển chuyển như cô vậy.
Tuy là gia đình giàu có nhưng lớn lên Ái Như không ỷ lại, rất hoà đồng vui vẻ nhẹ nhàng nhưng bên trong lại rất mạnh mẽ.
Anh thấy Ái Như đang làm bài tập anh ngồi xem một chút, rồi tập trung hướng dẫn Ái Như làm bài mà quên mất mục tiêu ban đầu của mình đến đây là gì luôn.
Đến khi xong rồi anh hỏi cô:
-Em đã hiểu hết chưa?
-Dạ, em hiểu hết em cám ơn anh nhiều lắm.
Vuốt tóc Ái Như một cái Phạm Quốc Thiên Bảo nói:
-Có gì đâu nè công chúa nhỏ, mà em thích học gì nhất.
-Em thích thiết kế, em muốn sau này đi theo ngành thiết kế rồi em sẽ về phụ giúp công việc của ba.
Phạm Quốc Thiên Bảo cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-yeu-em-sao-anh-khong-tu-choi-ket-hon-/3487421/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.