Những ngày tiếp theo Phạm Quốc Thiên Bảo thường xuyên đến Trương gia chơi, đến Trương gia có Trương Kiến Văn là một chuyện, quan trọng là cô bé Trương Ái Như bây giờ rất thích anh, không còn sợ anh như lúc đầu nữa.
Phạm Quốc Thiên Bảo vừa bước đến trước cửa còn chưa kịp chào hỏi ông nội và ba mẹ Trương, thì Trương Ái Như đang ngồi trên ghế nhảy xuống chạy đến ôm anh.
Anh cúi xuống ẩm Trương Ái Như lên đi đến trước mặt ông nội Trương và ba mẹ Trương đang ngồi ở sofa cúi đầu chào:
-Thưa cả nhà con mới đến ạ.
Ông nội Trương vui vẻ nói:
-Ngoan, con đến chơi với Kiến Văn à?
-Dạ, hôm nay con có hẹn với cậu ấy ạ.
Mẹ Trương đi đến định ẩm Ái Như lại từ anh và nói:
-Kiến Văn nó đang ở trên phòng con đưa tiểu Như cho bác rồi lên phòng đi.
Ái Như nghe mẹ nói như vậy thì câu cổ Phạm Quốc Thiên Bảo nói:
-Con muốn chơi với anh Bảo à.
Phạm Quốc Thiên Bảo cười vuốt tóc Trương Ái Như, rồi quay qua nói với mẹ Trương:
-Dạ, không có sao đâu cô con cùng em ấy lên phòng với Kiến Văn ạ.
Mẹ Trương thấy vậy không nói gì nữa để cho anh ẩm Ái Như lên phòng, cô bé suốt ngày quấn quýt bên anh hai bây giờ có Phạm Quốc Thiên Bảo.
Ngày nào cô bé cũng đợi anh qua chơi có khi không thèm nhìn đến Trương Kiến Văn luôn, vậy là suốt mùa hè rảnh là Phạm Quốc Thiên Bảo lại đến Trương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-yeu-em-sao-anh-khong-tu-choi-ket-hon-/3487420/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.