“Cô à, cô cũng đến tham gia buổi gặp mặt chân nhân tú sao? Cô thích chơi game à, game mà cô chơi tên là gì vậy? Có lẽ chúng ta đã từng gặp nhau trong biển ‘Du’ mênh mông rồi!” Sâu Róm lấy can đảm ngăn cô lại, có vẻ rất muốn làm quen với cô.
Sau lưng, chàng trai gậy trúc huýt gió.
Loại cảm giác này, Vãn Vãn không nói ra được, mọi khi ngồi ở trước màn hình biết nhau rất lâu, rất lâu, rất lâu, thậm chí còn có thể hàn huyên tâm sự, nhưng mà , khi người thật đứng trước mặt thì có cảm giác vô cùng xa lạ và khó chịu, dường như một câu cũng không nói được.
Rõ ràng đã nhìn thấy ảnh của Sâu Róm, nhưng mà vẫn cảm thấy sợ hãi với người này.
“Thật ra, tôi là Mộc…”
Vừa nghe đến chữ “Mộc”, hai mắt của Sâu Róm đã trợn to, tỏa ra ánh sáng kì dị.
Không phải là Đầu Gỗ chứ, không thể nào, vận khí của hắn tốt như vậy? Làm sao có thể chứ!
“Vãn Vãn.” Đang lúc cô nhắm mắt nói ra hai chữ “Đầu Gỗ” thì phía trước vang lên giọng nói đầy từ tính.
“Thật trùng hợp quá, sao cô lại ở đây?” Giang Diệc Hãn cầm máy ảnh, dường như chỉ thuận miệng hỏi một câu.
Đúng vậy, thật sự quá trùng hợp mà, khéo đến mức cô muốn chạy, chạy được một nửa, lại bị đuổi kịp.
“Biết tôi đang ở khu triển lãm, cho nên đến tìm tôi sao?” Không để cô kịp trả lời, Giang Diệc Hãn tiếp tục dịu dàng cười hỏi.
Đối với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-yeu-dung-quay-ray/2370894/quyen-1-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.