Ngày thứ mười hai bọn họ kết giao.
"Ngay cả bác sĩ cũng nói, bây giờ dạ dày của em một chút vấn đề cũng không có!"
"Ừ, thì sao?" Buổi sáng anh theo cô đến bệnh viện, bác sĩ chẩn đoán, anh cũng nghe thấy, không có điếc.
"Bây giờ em có thể làm những công việc sinh hoạt bình thường!" Cô không muốn lại làm người phụ nữ lười biếng nữa!
"À, không phải phòng khám bên kia đã sớm tuyển được người khác rồi hay sao?" Một câu nói của anh, làm cho cô trút giận.
"Muốn phân công việc nhà." Cô kiên trì.
Cô biết anh thương cô, nhưng mà, , cô cũng đau lòng cho anh như vậy.
"Không phải dẫn em tới chợ mua thức ăn rồi hả ? !" Giang Diệc Hãn còn mang dáng vẻ em ẫm ĩ gì nữa.
Rất nhiều khi, cô thật sự cảm thấy anh coi cô như là một người bạn nhỏ.
“Hôm nay anh thật sự không làm thêm giờ?" Vãn Vãn thầm thở dài.
"Tòa soạn của bọn anh có hai ngày nghỉ!" Thật ra thì, anh thật sự rất bận, nhưng mà, cùng cô đến bệnh viện, đây là nghĩa vụ của người làm bạn trai.
"Em thấy anh gần đây rất bận rộn, có nghỉ được không?" Vãn Vãn hơi nhíu mày.
Anh rất bận, bọn họ cùng ngủ trong một phòng, vì vậy, cô biết anh thường hay nửa đêm mở máy vi tính làm báo cáo.
Nghĩ đến điều này, vẻ mặt Vãn Vãn hốt hoảng một chút.
Nếu như cô nói cho người khác biết, bọn họ ngủ cùng trong một phòng gần hai tuần, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-yeu-dung-quay-ray/2370857/quyen-2-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.