Giữa mười ngón của hai người, nóng bừng lên.
Thật ra thì có lúc trong lúc vô tình anh lộ ra sự cao quý, thật sự làm cho người ta tim đập không thôi, một bộ quần áo rất bình thường, lại có thể mặc ra một hương vị vô cùng mê hoặc.
Vãn Vãn rốt cuộc cũng hiểu rõ, lúc học đại học, tại sao cô lại cảm thấy chàng trai này khác với những người khác.
Trên đường đi, anh dẫn tới vô số ánh mắt của các cô gái, khiến Vãn Vãn cảm thấy lo lắng.
Ngược lại....
Vãn Vãn cúi đầu đưa mắt nhìn bản thân, cô mặc moọt bộ quần áo giản dị, hình tượng vĩnh viễn cũng chỉ cho người ta miễn cưỡng dùng bốn chữ “Cô gái nhỏ” (tiếng hán là ‘nhân gia bích ngọc’) để hình dung. Ngũ quan của cô không tệ, nhưng mà lại không có quá nhiều hương vị của phụ nữ, hơn nữa, coi như thật ra xuất thân của mình cũng không kém, nhưng lại không có bất kỳ phong cách ưu nhã thành thục nào.
Song song mặt đỏ tim đập, cô càng nghĩ càng như đưa đám.
Ánh mắt Giang Diệc Hãn lại một lần nữa dời về phía cô, kể từ sau khi cùng cô lui tới, atính tình nóng nảy của anh cũng ổn định hơn rất nhiều, cả người đều là cảm giác nhẹ nhõm vui vẻ.
Đồng thời, anh cũng muốn làm cô vui vẻ.
"Nha đầu, có chỗ nào không vui sao?" Dáng vẻ cô cúi đầu im lặng, làm anh lo lắng.
"Không có." Cô đỏ mặt trả lời.
Người trong lòng đang ở bên cạnh, tay với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-yeu-dung-quay-ray/2370854/quyen-2-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.