Trong phòng hơi thở động tình ngọt ngào ngây ngấy làm người ta mắc cỡ, lúng túng.
Anh ôm thật chặt lấy cô cho đến khi hô hấp của mình dần dần trở lại bình thường.
Vãn Vãn quẫn bách vùi mặt vào ngực anh, lông mi dài khẽ run, cả người tràn ra hơi thở mềm mại đáng yêu, để tránh mình lại muốn phạm tội lần nữa, Giang Diệc Hãn chỉ có thể dời đi sự chú ý, quyến luyến không thôi hôn môi của cô một cái sau đó buông ra.
Thành thật mà nói cảm giác sung sướng khi dùng đôi tay vạn năng thật là tệ hết biết, đặc biệt là khi rõ ràng người mình thích đang ở trong ngực lại không thể đụng chạm.
Rõ ràng có thể ép buộc cô, nhưng mà anh thật sự rất sợ cô khóc.
"Tỉnh rồi? Khỏe chưa, anh dẫn em ra ngoài mua mấy thứ đồ dùng." Vừa nói anh vừa dọn dẹp mấy thứ đơn giản.
Anh cũng không định để chuyến du lịch này kết thúc một cách qua loa cho nên phải mang cô đi mua những vật dụng sinh hoạt nhất định phải có, bởi vì trong chuyến đi này, anh định dùng hết các phương pháp để quyến rũ cô, để cho cô cam tâm tình nguyện theo anh, buông tha tất cả.
Vãn Vãn ở trong phòng vệ sinh mặc quần áo tử tế rồi mới ra ngoài, vẫn cảm thấy có chút lúng túng, hai mắt cũng không dám nhìn anh, mặc dù vừa rồi bọn họ chẳng hề làm gì cả nhưng lại giống như cái gì cũng đã làm.
So với những chuyện thân mật trước kia thì chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-yeu-dung-quay-ray/2370743/quyen-4-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.