Hạnh phúc vun bồi, tình yêu đầy ắp. Dương Duy dịu dàng lau khô mái tóc vợ, Trong mắt anh, vợ là tất cả. Trong mắt cô, chỉ có ba vết sẹo nơi lồng ngực trái anh. 
Ngọc Dao vẫn còn nhớ như in, nơi đây chỉ có vết sẹo của thanh Katana. Hơn ba năm xa cách, gặp lại, nơi che chắn trái tim anh có thêm hai vết sẹo tròn. Là sẹo đầu đạn 9×19mm Parabellum bắn ra từ khẩu Glock, loại súng ngắn trọng lượng nhẹ nhưng tốc độ bắn nhanh. Cô từng vô tình thấy anh Thiên An có một khẩu. 
“Rốt cuộc anh có phải là đội trưởng Duy tài ba trong lời đồn, không?” Cớ sao vô dụng để đối thủ bắn trúng toàn chỗ hiểm? 
Bàn tay lau tóc của anh dừng lại. Nụ cười hạnh phúc vui vẻ trên môi chợt tắt. Hơn ba năm qua, anh mang trái tim khắc khoải đi tìm vợ nên không còn nhớ về chúng nữa. Hay nói đúng hơn, anh đã quên bẵng những người gây thương tổn cho anh ở quá khứ. Anh không muốn nhắc đến họ nữa. 
Anh cầm lấy tay cô áp lên môi: “Em đừng để ý vết tích của một Dương Duy vô dụng, ha! Lơ chúng đi! Tập trung yêu anh nè, bà xã cưng!” 
“Bà xã cưng?” Cô kéo yêu khóe môi anh: “Biết nói lời ngọt rồi hả?” 
Anh cười đưa tay ôm mặt vợ, hôn cô cái, để hai vầng trán tựa vào nhau: “Để em thiệt thòi, anh thật đáng chết mà!” 
Cô chặn luôn miệng anh lại, đôi mắt đẹp tỏ rõ ý không vui: “Từ giờ cấm anh nói từ đó, nghe không?” Nơi tim 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-yeu-chang-con-luu-luyen/3595329/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.