Sáng hôm sau, Ngô Thần phải về quân đội từ sáng sớm Y Nhi đến khi tỉnh giấc thì mặt trời cũng đã lên cao.
Tối qua cô được anh thả đi cũng chẳng phải là dễ dàng gì sau một hồi bị hôn đến choáng váng thì anh mới chịu để cô đi. Một mạch chạy thẳng vào trong phòng, cô không dám ở lại thêm bất kì giây nào nữa.
Phần còn lại người đàn ông kia chừng nào mới chịu vào phòng thì cô hoàn toàn không biết gì cả, chỉ khi thức dậy mới thấy điện thoại có một dòng tin nhắn " Anh có nhiệm vụ, sau khi về sẽ tìm em ". Lúc này Y Nhi là bị cảnh tượng tối qua làm cho xấu hổ vô cùng, cô tự nói trong đầu nếu lần sau có gặp riêng anh thì nhất định phải đề phòng mới được.
Hôm nay cũng chẳng có việc gì quan trọng chủ yếu cô gái nhỏ được ở nhà với ba mẹ, ngoài việc được cưng ăn rồi ngủ thì cô cũng chỉ là đi lanh quanh trong sân nhà qua hết nhà này đến nhà khác kiếm chút việc mà làm.
Ngày nghỉ của Y Nhi cứ thế nhạt nhẽo trôi qua bốn ngày chị họ cũng đã về doanh trại cùng chồng rồi trong đại viện chỉ còn mỗi mình Y Nhi là rãnh rỗi thôi, đến sáng ngày thứ năm thì Y Nhi đã sắp xếp đồ dùng vào vali chuẩn bị ngày mai lên đường trở về trường học.
Đặc biệt hôm nay, ông bà đến ăn đám tại nhà bạn nhìn cháu gái mình ngáp ngắn ngáp dài cũng là muốn con bé vui vẻ một chút nên lôi kéo cô đi đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-xuat-ban-khi-quan-nhan-yeu/4434003/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.