Ban đêm, tôi trợn trắng mắt, nghĩ rất lâu.
Hắn nằm ngủ bên cạnh, rất ấm áp, cảm giác đúng là khác với hai năm cô độc, một mình nằm nghĩ ngợi trên giường.
Không ngờ ngày hôm nay hắn sẽ làm đến nước này.
Mặc dù biết hắn sẽ làm tôi xiêu lòng, nhưng hôm nay lời hắn nói ra, hết lần này đến lần khác nằm ngoài dự đoán của tôi.
Từ trước nay hắn đều sẽ không hạ thấp tư thái như thế, đã gần như là cầu xin.
Liên tục lặp đi lặp lại “Anh yêu em” hoàn toàn không phải chuyện hắn sẽ làm.
Hắn chưa bao giờ để mình yếu thế với bất kỳ ai.
Cho dù hắn làm bất cứ chuyện gì thì vĩnh viễn luôn là vẻ cây ngay không sợ chết đứng, nhàn nhã bình tĩnh, mạnh mẽ ung dung, xem đối phương nhỏ yếu như không.
Tôi nhớ mình đã đi tìm hắn, chất vấn vì sao lại làm thế.
Hắn thú nhận không e dè, nói là hắn cần, công ty của hắn cần.
Thế thì sẽ phải dùng đến thủ đoạn hèn hạ như thế sao?
Hắn cười, nhìn tôi không đáp.
Tôi ngừng hỏi, cũng tự hiểu những thủ đoạn hắn đã sử dụng vào thời gian trước như ảnh hưởng cổ phiếu, tạo nên dư luận, xúi giục ban quản trị cấp cao, những cái đấy trên thương trường không bị xem là đê tiện, mọi người cũng đều giống thế mà thôi, nếu tôi có năng lực ra sức đánh trả, cũng có khả năng đấu một mất một còn với hắn, thì chưa biết ai thắng ai.
Về phần hắn có được thông tin từ chỗ tôi, cắt đứt mất con đường lui cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-vu-luc-khong-hop-tac/106221/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.