Sắp lên tiến sĩ năm thứ sáu rồi, nếu không có gì thay đổi, cuối năm nay hoặc đầu năm sau là tốt nghiệp.
Nhưng tốt nghiệp xong thì phải làm gì?
Vấn đề này bắt đầu quấy nhiễu tôi.Tôi 30 tuổi rồi, 30 tuổi mới tham gia vào giới công chức, đã là quá già.
Xem rachỉ có cách tìm một cơ quan nghiên cứu nào đó làm một nghiên cứu viên,hoặc tìm một trường học nào đó làm giảng viên mới là đúng sách.
Chỉtiếc là trong xã hội Trung Quốc, có quan hệ thì không vấn đề gì, khôngcó quan hệ thì sẽ có vấn đề, tự hỏi người không có quan hệ lại cũngchẳng quá xuất sắc như tôi, e là đến làm một giảng viên be bé cũng khókhăn.
Vinh An và Tiểu Vân đều khuyên tôi đừng suy nghĩ nhiều, tốt nghiệp xong hãy tính.
Lý San Lam lại nói: “Anh có thể hợp tác với tôi.”
“Làm gì?” Tôi hỏi.
“Bán hàng.” Cô ấy nói.
“Hả?”
“Anh rất có năng khiếu, chúng ta hợp tác nhất định kiếm ra tiền.”
Tôi quyết định nghe theo ý kiến của Vinh An và Tiểu Vân, tốt nghiệp rồi tính sau.
Thời gian tôi ở trong phòng nghiên cứu dài ra, sau mua luôn một chiếc ghếnằm đặt trong phòng nghiên cứu, mệt thì nằm trên đó ngủ, kỷ lục nhất làđã từng ở trong phòng nghiên cứu ba đêm liền.
Lúc Vinh An đến tìm tôi, chúng tôi vẫn đi Yum tán gẫu với Tiểu Vân, đã thành thói quen rồi.
Với Lý San Lam thì vẫn vậy, thường chở cô ấy ra bến xe, cũng thường đến bến xe đón
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-tuoc-rung-sau/2319792/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.