Trận đánh ngày càng kịch liệt, hai nam ba nữ không ngừng sử dụng sát chiêu muốn kết liễu tính mạng của kẻ thù.
Trên ngọn cây gần đó, Trần Duyên không ngừng chăm chú quan sát xung quanh. Cuối cùng hắn chấp tay triệu ra Loa Trùng Ốc, hàng ngàn hàng vạn Phệ Huyết Trùng từ bên trong căn tiểu ốc nhỏ từ nắm tay ồ ạt thoát ra như động không đáy.
-Hừ con sâu mập ngươi còn muốn ngủ tới bao giờ.
Trần Duyên hừ nhẹ ném Tiểu Mập Mạp ngủ say từ trong não hải, Tinh Thần Trùng đã lột xác thành công hơn mười ngày trước ngoài trừ mập ra thêm một vòng thì sức ăn rõ ràng tiến bộ hơn lúc trước. Chỉ cần nghĩ tới đây Trần Duyên liền nổi khí nắm lấy chóp đuôi gần như tiêu biến chỉ vì cơ thể sắp biến thành hình tròn mà xoay trên không trung.
-Cái gì mà “lột xác hóa bướm”, đột phá thực lực. Ta thật sự không biết bản mạng linh trùng của mình thật sự là thần trùng hay chỉ là giun đất.
Bình thường Tiểu Mập Mạp khi bị Trần Duyên đùa giỡn chỉ còn biết buông xuôi chịu trói “tùy quân xâm lược” nhưng lần này nghe tới hay chữ giun đất thì lại nỗi khí, có lẽ Trần Duyên đã thật sự chạm tới lòng tự ái của nó.
Nhanh chóng trở người thoát ra dưới sự kinh ngạc của hắn, Tiểu Mập Mạp liền ưởng chiếc bụng căng tròn, nói thật ra chính Trần Duyên cũng không thể nào nhận ra đâu là phần bụng của nó nữa.
-Cái gì tiểu tử ngươi muốn lãnh binh dẹp loạn sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-trung-khong-thien-ha-khong-trung-khong-van-menh/2413616/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.