Quả cầu linh trùng khổng lồ không gì thay đổi, có khác biệt duy nhất là bên trong nhân đã rỗng không. Tên Huyết Phong đã liều mạng dùng Huyết Độn rời đi.
- Khai.
Không chỉ Huyết Phong, chính Trần Duyên cũng không thể nhẫn nhịn được nữa. Hắn vội vàng giải khai trận pháp.
- Gaaaaaa…
Hình ảnh kì dị xuất hiện, nhục thể dường như tách ra làm hai không cần phải nghĩ chính tiếng rên rĩ của hắn cũng đủ để biết quá trình này cảm thụ không hề dễ chịu.
- Hừm chỉ là ngươi cùng Tinh Thần Trùng chia cắt trở lại, lần đầu có lẽ có chút khó chịu sau vài lần thì sẽ quen thôi có khi ngươi lại nghiện cảm giác này.
Lão khoái trá trên nổi đau của kẻ khác, chính lão đã không biết thưởng thức tư vị này biết bao nhiêu lần, giờ đây nhìn thấy tiểu bối cùng chung số phận liền cảm thấy bản thân có chút an ủi.
Tiểu Mập Mạp đi ra từ trong mi tâm hắn, tiểu trùng mập này cũng không hề dễ chịu. Thân thể nó như bị dày vò chết đi sống lại.
- Tiểu hài tử ngươi lại quá sức rồi.
Chu lão nhanh như chớp đở lấy lộ vẻ cưng chìu.
- Còn ngươi nữa tiểu tử ngươi chưa chết chứ?
Lão lấy chân đạp đạp người hắn như thể đang kiểm tra xác chết bên đường rõ ràng là bên trọng bên khinh trắng trợn.
Trần Duyên không còn để tâm tới lão, nói đúng hơn là ngoài trừ cơn đau đớn chạy khắp nhục thể thì tâm trí đã không còn gì. Khó khăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-trung-khong-thien-ha-khong-trung-khong-van-menh/2413578/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.