Không khí hai bên đã dần hòa hoãn.
-Có tiếng động, mọi người nâng cao cảnh giác.
Mĩ phụ đi đầu là kẻ đầu tiên phát hiện ra động tĩnh, nàng lớn tiếng báo động đồng bạn. Riêng bản thân đã nhanh tay rút ra một sợi roi dài màu đen nhánh, siết roi da trước ngực phòng bị trước mọi diễn biến sắp tới.
Hai trung niên phía sau cũng không phải tay mơ, tên Hà tu sĩ lấy ra cho mình môt thanh tiểu bạch kiếm kì lạ gác sau lưng. Còn tên âm trầm tu sĩ hai tay từ lúc nào đã nắm chặt song chủy sắc bén hạ người gần sát mặt đất.
-Hàn Âm Ngự Thành .
Tiểu bạch kiếm tỏa ra hàn khí rét lạnh, trung niên lẫm nhẫm tay huy động kiếm pháp tạo ra một tường băng vững chắc bao bọc cả ba người vào bên trong.
-Nhị vị đạo hữu động tĩnh lớn như vậy ít nhất cũng hơn ba đầu Trung cấp yêu thú. Lúc này mà không sai sử ra thực lực thật sự thì chờ tới khi nào.
Hắn âm hàn hét lớn.
-Hung Xà Quá Giang.
Mĩ phụ đồng tình trên roi da tỏa ra hào quang nhàn nhạt, không gió tự lây, binh khí của nàng lúc này không khác gì mầu đầu mãng xà trần đầy sinh mạng.
-Khà khà khà thì ra là một môn đặc thù công pháp, Lam Linh đạo hữu quả nhiên khiến bần đạo mở rộng tầm mắt.
Chiếc roi da tràn đầy sinh mệnh đã kích động lòng tham trong lòng, trung niên ngay tức khắc định thần cười lớn lấp liếm đi vẻ thất thố vừa rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-trung-khong-thien-ha-khong-trung-khong-van-menh/2413549/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.