Thân ảnh Xích Kim Hổ kì dị bay qua khiến cho cả ba người không tin vào mắt mình.
-Tưởng Niệm sư tỉ vừa rồi…
Bạch Long môi mọng mấp máy thì sau đó một bóng đen với tốc độ bất khả tư nghị lướt qua, bong đen nhanh tới mức cả ba người không kịp trở tay. Trần Duyên tốc độ đã so dánh gấp trăm lần trước kia nhanh chóng xuất hiện sau lưng yêu thú tiếp tục bồi thêm một quyền giữa không trung khiến Xích Kim Hổ bật trở lại.
Một quyền, hai quyền, ba quyền… Xích Kim Hổ trước ánh mắt ngỡ ngàng của ba người không ngừng bị đánh bay. Yêu thú đáng thương nhục thể không còn lành lặn trút xuống hơi thở cuối cùng.
-Hắn…hắn thật sự là nhân loại đi?
Như Phong bất khả tư nghị, trông thấy hạ tràng thập phần thê thảm của Xích Kim Hổ hắn không thể tin nổi Trần Duyên vừa rồi chính là cương ngạnh dùng quyền đầu sinh sinh đánh chết một đầu yêu thú.
-Khô Mộc Đại Pháp quả nhiên lợi hại, dù chỉ đạt tới tiểu thành một quyền sợ rằng thông thường tu sĩ cũng khó lòng tiếp nổi a.
Thu lại công pháp, nhục thể phục hồi. Trần Duyên sắc mặt có chút trắng bệt, hắn nhanh chóng lấy ra Hồi Khí Đan cho vào miệng. Dược lực nhanh chóng thắm nhuần vào trong nội thể, chân khí dần hồi phục.
-Bạch Long đầu yêu thú này thuộc về muội, mau chóng chia tách tài liệu đáng giá cùng trái tim yêu thú, chúng ta đã ở đây quá lâu rồi.
-Ân, sư huynh.
Bạch Long còn chưa thể hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-trung-khong-thien-ha-khong-trung-khong-van-menh/2413503/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.