Đoàn 5 người hôi bào cẩn trọng che khuất đi khuôn mặt, bọn chúng như những bóng ma nhẹ nhàng phi thân qua từng cành cây. Nhóm người phương hướng đều nhắm vị trí Trần Duyên hạ lạc.
- Kì lạ, linh trùng này trước đây ta chưa hề nghe kẻ nào nói qua xuất hiện trong Ma Kiếm Lâm.
Hắn nhất thủ trảm sát một đầu linh trùng, bọn chúng không những sức sống mạnh mẽ lại thập phần điên cuồng. Dù thân thể bị chém làm hai nhưng vẫn có thể tiếp tục truy sát con mồi.
- Ta cũng lần đầu diện kiến chúng, có thể tình báo đã có sơ sót chăng?
- Đừng để ngoại vật lung lay, chúng ta chỉ có một mục tiêu duy nhất, các ngươi nếu thất bại đừng trách ta không niệm tình đồng môn.
Tên cầm đầu trầm giọng đe dọa, hắn đối với nhiệm vụ lần này chính là tiếp nhận không ít mạo hiểm. Xâm nhập Ma Kiếm Lâm vốn đã thập phần nguy hiểm, nếu chẳng may đạp chân vào lãnh địa yêu thú sẽ mang lại không nhỏ phiền phức.
- Không phải chỉ đi giết vài tên tiểu tử miệng còn hôi sữa thôi sao, hắn ỷ bản thân có sư phụ chống lưng nên miệng lưỡi lúc nào cũng giỡ giọng bề trên.
Tổ đội khẳng định có kẻ không phục, không muốn rước phiền phức vào người cũng chỉ thầm nghiến răng câm hận.
- Đợi đã, phía trước nguyên khí vô cùng hỗn loạn.
Một tên trong số chúng giác quan linh mẫn nhanh chóng phạt hiện dị tượng lên tiếng cảnh báo.
- Không lẽ có kẻ phục kích?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-trung-khong-thien-ha-khong-trung-khong-van-menh/2413502/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.