Ma Kiếm Sơn nơi tập trung uy quyền của cả một tông môn, một nam tử ngoại hình thập phần thông thường. Hắn tử miệng phát ra những lời mà trước nay khó kẻ nào có được bản lĩnh làm được.
-Ta cũng thật sự hiếu kì, không biết có vị sư đệ nào ở đây có thể cùng Trần Duyên ta bình khởi bình tọa đây.
Hắn lời nói không chỉ trần trụi khiêu khích, kẻ hữu ý lại nghe ra ẩn sâu trong đó mang đến nặng nề thách thức chi ý.
-Quả thật con mẹ nó soái a, đây mới chính là cường nhân thật sự. Không như chúng ta sư huynh cả ngày chỉ biết đứng trước mặt tân đệ tử hô mưa gọi gió.
-Ha ha ha ngươi lấy hắn ra để so sánh với thiên tài đệ tử không khỏi quá khấp khiễng đi, hắn đời này Trúc Cơ hay không cũng là điều khó đoán.
Hàng vạn đệ tử khí thế trở nên sôi sục, bọn hắn thập phần mong chờ liệu có kẻ nào sẽ đứng ra trừng trị Trần Duyên vì dám hung hăng phách lối đây.
-Vạn sư huynh, tên Trần Duyên này quá ngông cuồng, hắn khẳng định không để chúng ta vào mắt.
-Phải, phải… chúng ta sao nhắm mắt làm ngơ được, danh dự Ma Kiếm Sơn đệ tử vạn năm nay không thể để một kẻ như hắn giẫm đạp.
Ma Kiếm Sơn người trên mặt đã nỗi lên huyết sắc, bọn chúng song quyền siết chặt như thể muốn ngay tức khắc xông tới dạy dỗ Trần Duyên.
-Tất cả yên tĩnh cho ta, đây không phải là nơi để các ngươi hồ nháo.
Vạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-trung-khong-thien-ha-khong-trung-khong-van-menh/2413466/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.