Đấu trường tọa lạc nơi sườn núi hiểm trở, xung quanh đều bị rừng cây che phủ. Điều đó lại không thể làm khó được toán người hiếu kì, bọn chúng không ai không phải là tu sĩ. Kẻ pháp lực cao cường liền trực tiếp phi thân, từ trên cao quan sát toàn cục. Còn những tân đệ tử thực lực nhỏ yếu cũng quyết không bỏ qua, những ngọn cây gần đó đều bị che lấp bởi quân đoàn đệ tử gần vạn người.
-Ngươi đừng mơ tưởng một chiêu đánh lén kia đắc thủ liền không để kẻ khác trong mắt, đệ tử Ma Kiếm Tông nhân tài vô số làm sao tới lượt một kẻ như ngươi làm càn.
Vạn Vân Phi hiên ngang lẫm lẫm, khí thế dâng cao. Tay nắm chặt lấy pháp bảo trường kiếm chỉ thẳng về phía Trần Duyên, tay kia không ngừng loạn động đánh ra từng tia sáng lập lòe.
Trần Duyên ngạo nghễ giữa trời đất, những lời giáo điều từ miệng Vạn Vân Phi dường như không thể nào vào được tai hắn. Song thủ hoành trước ngực, hai mắt vô cùng hứng thú quan sát đối thủ cử động, tên kia ra tay không thể nhầm lẫn vào đâu được, hắn chính là đang họa trận pháp.
-Đi chết đi tiểu tử kiêu căng.
-Thuấn Lôi Kiếm Pháp.
Trường Kiếm pháp bảo được Vạn Vân Phi bồi dưỡng gần trăm năm uy lực không thể xem thường. Hữu thủ lập pháp ấn, một dòng lôi điện xâm nhập vào trường kiếm hướng Trần Duyên lập tức mất đi thân ảnh.
-Xẹt…
Giác quan nhanh nhạy khiến Trần Duyên bất ngờ nghiêng đầu qua một bên, lọng tóc đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-trung-khong-thien-ha-khong-trung-khong-van-menh/2413464/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.