Vẫn Ngọc Tháp yên bình suốt mấy trăm năm chỉ trong tức khắc liền bị đánh vỡ, hàng trăm bóng người đạp trên pháp khí phi hành người nào cũng lộ ra sát khí, song mục nhìn chằm chằm vào hắc y thần bí.
Trong đám đông kẻ tham dự xuất hiện hai kẻ khí tức bức người. Một tên dang vẻ trung niên, chiến bào uy vũ. Quanh hắn hơn trăm bước chân không có bất kì sinh vật nào có thể tồn tại, thậm chí những tu sĩ Trúc Cơ cũng ái ngại không dám ngạnh kháng đều tự động tránh xa.
-Tháp Chủ, kì hạn 10 năm đã tới. Ngươi thân phận đặc thù cớ sao lại cố tình che chở cho tên ma đầu Trần Duyên, không lẽ ngươi muốn Vẫn Ngọc Tháp trở thành công địch của chúng tu sĩ trong thiên hạ.
Thanh âm hào hùng vang lên.
-Thần Dương đạo hữu ngươi không cần chụp lên đầu ta cái nón bất nghĩa. Ngươi đừng quên rằng Vẫn Ngọc Tháp là phân bộ của Thiên Hạ Khách Điếm. Chúng ta mặc ngươi có phải là kiêu hùng hay ác nhân, kẻ bỏ ra linh thạch tại Thiên Hạ Khách Điếm…hắn ở trong địa phận Thiên Hạ Khách Điếm không kẻ nào có thể đụng tới.
Tháp Chủ khí thế trực tiếp đối đầu không chút nhân nhượng.
-Ngươi dám…
Thần Dương lão quái tính tình không khác gì hỏa hệ chủ tu của hắn, một lời không hợp liền muốn ra tay. Khí thế nóng bỏng hung ác dày xéo khiến cây cỏ dưới chân bổng chốc trở nên hoang phế.
-Thần Dương đạo hữu chớ manh động, lời Tháp Chủ nói không sai. Thiết luật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-trung-khong-thien-ha-khong-trung-khong-van-menh/2413345/chuong-239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.