Chương trước
Chương sau
Vẫn Ngọc Tháp yên bình suốt mấy trăm năm chỉ trong tức khắc liền bị đánh vỡ, hàng trăm bóng người đạp trên pháp khí phi hành người nào cũng lộ ra sát khí, song mục nhìn chằm chằm vào hắc y thần bí.

Trong đám đông kẻ tham dự xuất hiện hai kẻ khí tức bức người. Một tên dang vẻ trung niên, chiến bào uy vũ. Quanh hắn hơn trăm bước chân không có bất kì sinh vật nào có thể tồn tại, thậm chí những tu sĩ Trúc Cơ cũng ái ngại không dám ngạnh kháng đều tự động tránh xa.

-Tháp Chủ, kì hạn 10 năm đã tới. Ngươi thân phận đặc thù cớ sao lại cố tình che chở cho tên ma đầu Trần Duyên, không lẽ ngươi muốn Vẫn Ngọc Tháp trở thành công địch của chúng tu sĩ trong thiên hạ.

Thanh âm hào hùng vang lên.

-Thần Dương đạo hữu ngươi không cần chụp lên đầu ta cái nón bất nghĩa. Ngươi đừng quên rằng Vẫn Ngọc Tháp là phân bộ của Thiên Hạ Khách Điếm. Chúng ta mặc ngươi có phải là kiêu hùng hay ác nhân, kẻ bỏ ra linh thạch tại Thiên Hạ Khách Điếm…hắn ở trong địa phận Thiên Hạ Khách Điếm không kẻ nào có thể đụng tới.

Tháp Chủ khí thế trực tiếp đối đầu không chút nhân nhượng.

-Ngươi dám…

Thần Dương lão quái tính tình không khác gì hỏa hệ chủ tu của hắn, một lời không hợp liền muốn ra tay. Khí thế nóng bỏng hung ác dày xéo khiến cây cỏ dưới chân bổng chốc trở nên hoang phế.

-Thần Dương đạo hữu chớ manh động, lời Tháp Chủ nói không sai. Thiết luật của Thiên Hạ Khách Điếm đặt ra xuốt vạn năm qua hắn cũng chỉ tuân thủ mà làm.

Giọng nói êm diệu như muốn hòa tan bầu không khí ngột ngạt do Thần Dương lão quái gây ra.

-Đan Mi đạo hữu còn muốn cùng hắn nói lẽ phải? Quân nhi, đệ tử độc nhất của ta đã chết dưới tay tên súc sinh Trần Duyên. Đừng nói là chỉ một Vẫn Ngọc Tháp nho nhỏ, thậm chí là tông môn đại phái Thần mỗ cũng dám liều mạng giết hắn.

Xung quanh đám ngươi rốt cuộc cũng hiểu ra tại sao một tu sĩ nổi danh như hắn lại có hứng thú truy bắt Trần Duyên. Thông Chân Đan tuy trọng yếu nhưng cũng không đáng để hắn mạo hiểm đắc tội với Ma Kiếm Tông nhất là Phong Ma Chân Nhân ác danh còn đó.

-Quả nhiên lời đồn đãi không sai.

-Lời đồn là gì? Lẽ nào ngươi biết tin tức trọng yếu nào sao?

Khắp nơi dần phát ra tiếng nghị luận.

-Đệ tử thân truyền độc nhất của Thần Dương lão quái, Đông Quân thiên tài tán tu kẻ xếp hạng thứ 98 trong Danh Bá Chi Bảng đã bị Trần Duyên giết chết.

Tin tức này không khỏi khiến mọi người cõi lòng oanh động. Thì ra tên Trúc Cơ hậu kì tu sĩ chết dưới Thanh Long Cung thi thể không còn kia lại là một kẻ có tên trên Danh Bá Chi Bảng.

-Lời ngươi nói là thật sao…hắn tu vi vẫn chưa đột phá Trúc Cơ trung kì a…

Hắn sợ hãi lấp bấp.

-Ta cũng không tình nguyện tin tưởng, nhưng chính Thần Dương tiền bối nói ra không thể nào là giả được.

Tin tức lan truyền ra với tốc độ cực nhanh, vô số tu sĩ từ kinh ngạc dần chuyển qua kiêng kị không thôi. Nếu trước kia Trần Duyên chỉ đơn thuần là một tên ma môn đệ tử không ít kẻ dù mạo hiểm cũng dám diệt sát nhưng tình cảnh này lại không đơn giản. Đối với bất kì thế lực nào, một kẻ được nêu danh trên Danh Bá Chi Bảng dù chỉ là kẻ áp chót cũng đủ để thế lực đó bỏ ra thiên đại thủ đoạn dốc sức bảo hộ.

-Tên ngu ngốc này không biết giữ mồm giữ miệng.

Đan Mi trưởng lão lãnh diễm sắc mặt có chút khó coi, nàng ánh mắt bất thiện nhìn qua hắn. Không ngờ ngay tại lúc trọng yếu này tin tức có thể làm đảo lộn tình thế lại phát ra từ chính đồng minh của nàng.

-Khốn kiếp, ả tiện tì kia thật sự chưa chết thậm chí còn nhỡn nhơ trước mắt. Chỉ cần bắt được tiểu súc sinh Trần Duyên, từ trong não hải rút ra kí ức. Tất cả bảo tàng ả cướp được từ động thiên kia đều sẽ bị ta thu vào trong tay.

Đan Mĩ trưởng lão khẽ cắn môi, nàng không muốn đêm dài lắm mộng. Càng nhanh chóng bắt lấy Trần Duyên cơ hội đoạt lấy bảo tàng càng lớn. Nữ nhân quyết không nhiều lời, thôi động pháp lực khống chế kiếm hình pháp bảo. Nàng muốn dốc toàn lực, chỉ cần vượt qua tên Tháp Chủ thần bí kia Trần Duyên dù có mọc cánh cũng khó mà chạy thoát.

-Ha ha ha Đan Mi trưởng lão quả xứng danh nữ trung hào kiệt, Thần mỗ cũng đành thất lễ rồi.

Dược Sơn Phái là đại thế lực duy nhất có cơ hội chống lại Ma Kiếm Tông hỏa nộ, Thần Dương lão quái ngoài miệng hùng phong vô hạn nhưng có thể tu luyện tới bước này lão không phải là kẻ đầu óc đơn giản. Sau khi khẳng định Đan Mi trưởng lão không có ý định rút lui, Thần Dương lão quái mới thật sự ra tay.

-Phải giết được Trần Duyên trước khi hắn rơi vào tay Dược Sơn Phái, Thái Dương Thần Thạch không thể bị lộ ra ngoài. Kẻ tên Trần Duyên kia tu luyện chưa tới trăm năm khẳng định sẽ không thể biết được pháp bảo của Quân Nhi ẩn chứa diệu cơ.

Đan Mi trưởng lão cùng Thần Dương lão quái trong lòng đều ẩn tàng thủ đoạn, hai người bọn họ không ai tin tưởng ai nhưng người ta thường nói “ kẻ thù của kẻ thù là bạn” giữa đường xuất hiện Vẫn Ngọc Tháp xuất hiện. Một tu sĩ cùng cấp phải chính diện đối mặt nguy cơ quá lớn, tạm thời hợp tác tính ra có thể phá giải bước ngoặt trước mắt này.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.