Để chạm tới người Kim Đan tu sĩ, Trần Duyên không còn cách nào khác ngoài khai mở đệ nhất ấn phong trên Thanh Long Cung. Không ngoài dự đoán, vừa được nơi lỏng, long hồn khao khát tự do mãnh liệt tràn ra bên ngoài trực tiếp xâm nhập vào người Trần Duyên.
-Cây cung kia khẳng định là một tuyệt thế bảo vật.
Ý niệm ngay lập tức xuất hiện trong đầu Thần Dương lão quái, hắn không kiềm hãm được lòng tham. Ra tay càng lúc tàn nhẫn hơn muốn sớm dứt ra khỏi đại yêu cướp lấy báu vật trên tay Trần Duyên.
Long hồn muốn xâm chiếm lấy Trần Duyên, cơ thể bắt đầu xuất hiện long lân cùng nổi thống khổ không dứt.
-Tiểu xà mau quay về cái ổ của ngươi đi.
Tiểu Mập Mạp linh hồn mạnh mẽ trực tiếp chấn áp khiến long hồn thất thế dần thoái lui trở lại Thanh Long Cung. Long lân tan biến, Trần Duyên rốt cuộc cũng có thể nắm lấy quyền chủ động. Long Tiễn không cần nghĩ nhiều hướng về phía Thần Dương lão quái vẫn còn đang dây dưa không dứt với Song Vĩ Yêu Miêu.
-Lão quái vật, đệ tử của ngươi chết dưới chiêu này. Ngày hôm nay ta cũng sẽ tiễn ngươi xuống hoàng tuyền đoàn tụ cùng hắn.
-Súc sinh ngươi dám…
Song Vĩ Yêu Miêu vốn đã mở ra linh trí từ lâu, miêu trảo tập trung toàn bộ yêu lực nhân cơ hội Thần Dương lão quái sơ suất lợi trảo đánh lên ngực hắn. Tuy có bảo vật hỏa khiên hộ mệnh không nguy hiểm tới tính mạng nhưng cũng gặp trọng thương không nhẹ.
Chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-trung-khong-thien-ha-khong-trung-khong-van-menh/2413333/chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.