Khí tức kinh người dần lắng đọng, Trần Duyên thu hồi thần thông. Hắn ngỡ ngàng nhìn tới Tiểu Kim, lớp vỏ mang màu sắc của vỏ cây nhăn nhúm bị ném la liệt một bên. Kim Thiết Nghĩ hình hài vốn không khác cấp một Đinh đẵng linh trùng Hắc Thiết Nghĩ bao nhiêu, sáu chi có gai nhọn sắc bén, lớp vỏ rắn chắc như kim thiết, lực lượng lại mạnh mẽ vô cùng.
Sau khi trãi qua huyết mạch phản tổ, Trần Duyên đã gần như không còn nhận ra Tiểu Kim ngày trước. Song sí nhỏ xíu sau lưng vốn chỉ hỗ trợ đề cao tốc độ di chuyển đã trở nên to lớn khác thường, đồng thời đó không còn là song sí nữa. Tứ sí (bốn cánh) trong suốt nằm dưới lớp giáp vàng kim lấp lánh.
Kim Thiết Nghĩ khí huyết sôi trào, kim trùng mạnh mẽ hướng thiên địa thị uy. Hai chân cắm sâu xuống mặt đất, tứ chi kia giơ cao. Ngữa cái đầu có đôi càng sắc nhọn cùng song mục đỏ như huyết. Tiểu Kim hình thể lớn hơn một vòng giờ đây đã không thua kém gì một đầu cự tượng. Tứ sí mạnh mẽ giang rộng, tiếng rít chói tay cùng thanh âm của tứ sí va đập tạo ra luồng cương khí sắc bén oanh tặc khắp nơi.
-Ha ha ha. Hảo, hảo… từ cấp một linh trùng vừa đột phá mà khí tức đã ăn đứt Giáp đẵng cấp hai linh trùng. Nếu ta cho ngươi càng nhiều không gian phát triển nữa e rằng không lâu sau ngay cả Kim Đan tu sĩ cũng sẽ trở thành mồi ngon cho ngươi a.
Trần Duyên không hề bị khí tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-trung-khong-thien-ha-khong-trung-khong-van-menh/2413289/chuong-265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.