Cách nơi hỗn chiến không xa, hai người một nam một nữ cưỡi trên lưng hai đầu yêu thú tốc độ khó tin đang lao đến. Bọn chúng y phục có phần quái dị, đều được làm từ da yêu thú.
- Khí tức của Thanh Phong Ưng đã suy yếu tới cực điểm, nơi này thật sự xuất hiện tồn tại có thể hạ gục yêu thú của ta ư?
Nữ nhân mĩ lệ thần sắc bất an. Đầu Thanh Phong Ưng kia được nàng bồi dưỡng từ khi còn trong trứng, tuy rằng chỉ mới là ấu thú nhưng tiềm lực lại thập phần kinh người. Bởi vì nơi đây sau khi qua nhiều lần tra xét không tìm thấy tồn tại gây nguy hiểm nên nàng mới có thể an tâm thả ra yêu ưng, dùng huyết nhục nuôi dưỡng dã tính của yêu thú.
- Di Giai sư muội, sư huynh tin tưởng rằng yêu thú của muội phúc lớn mạng lớn hẵn sẽ không xãy ra chuyện gì đâu.
Nam nhân nhục thể tráng kiện, gương mặt chất phát ngoài miệng nói lời an ủi nhưng nội tâm cũng biết rõ nguy cơ thật sự không nhỏ. Nhìn vào chấn động vừa rồi kẻ ngu cũng có thể đoán ra, lần này e rằng lành ít dữ nhiều.
Hai người đuổi tới nơi thì đã không còn kẻ nào ở đó, xung quanh quan cảnh hoang tàn càng khiến trái tim nho nhỏ trong lòng ngực Di Giai chợt thắt lại.
- Thanh nhi… Thanh nhi…
Nàng niệm ấn chú. Nữ nhân gấp rút phi người tới nơi Thanh Phong Ưng rơi xuống, nhìn thấy thảm trạng của bản mệnh yêu thú nàng không khỏi tái mặt. Lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-trung-khong-thien-ha-khong-trung-khong-van-menh/2413255/chuong-285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.