Trần Duyên yên vị trên giường lớn, xung quanh hắn các vị tuyệt sắc thê tử phượng bào cao quý, tay đeo trang sức xa hoa diễm lệ mười phần. Các nàng nhìn nhau tủm tỉm cười, rồi cùng quỳ xuống hành lễ.
-Thiếp thân bái kiến lão gia.
Y phục được cố ý khoét sâu, các nàng lại càng cúi người thật sâu khiến cự cầu phong mãn hoàn toàn bại lộ vào mắt hắn. Nhìn thấy Trần Duyên ngắm đến say mê, Lệ Ảnh vui sướng vì biết chủ ý của nàng thật sự đã khiến Trần Duyên hài lòng.
-Hậu cung này là thiếp vì lão gia mà toan tính. Nơi đây là long sàn, khi nào lão gia trở về chúng thiếp sẽ tới nơi đây. Để lão gia tùy ý hân hưởng nha.
Lệ Ảnh áo yếm thật sự không thể che giấu song phong cự đại, từng bước đi của nàng cự nhũ liền dao động không ngừng. Bên trên hai tiểu hồng lại còn hơi chút ẩm ướt dâm mĩ dào dạt. Nàng cự nhũ không biết vì nguyên nhân gì mà vẫn luôn căn tràn sữa, ngày thường đều được Trần Duyên điên cuồng thôn nạp nhưng gần đây hắn lại bày trò quỷ quyết không chạm đến chúng.
-Linh nhi vẫn chưa xuất quan ư?
Trần Duyên thoáng chốc nhìn ra vị ác sát mĩ phụ mê người kia không xuất hiện, thoáng thôi động thần thông Thiên Hạ Hồng Lô, sợi dây liên kết gắn với nàng vẫn bình ổn chứng tỏ nàng vẫn bình an vô sự hắn cũng tạm thời an tâm.
Mĩ phụ ngực lớn tựa như muốn nứt ra, nàng từng giây từng khắc đều cảm thụ ngứa ngáy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-trung-khong-thien-ha-khong-trung-khong-van-menh/2413242/chuong-291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.