Ánh nắng chiều tà đã diệu hẵn, trên mặt hồ chỉ còn xót lại từng cơn gió nhẹ thổi qua. Trần Duyên tâm trí hoàn toàn đặt trên người Tú Hạ Thảo mà tựa hồ quên đi sự hiện diện của chúng thê tử vẫn chưa hề rời đi. Tình cảnh tận mắt nhind thấy tướng công cùng các vị tỉ muội ân ái các nàng vốn đã chứng kiến vô số lần.
Chu Ngọc Ánh mĩ phụ dẫn đầu hạ mình xuống một cánh sen thoáng đãng. Kéo theo đó là hơn mười vị mĩ nữ cũng không kiềm được xúc cảm mà tụ tập trên từng cánh sen cự đại, bao quanh lấy đôi uyên ương đang say đắm quên trời quên đất. Một phần vì khát khao được tướng công chú ý tới, phần khác cũng bởi vì chỉ khi các nàng cùng tụ lại bên cạnh Thiên Hạ Hồng Lô mới có thể phát huy ra toàn vẹn uy lực.
Diệu dụng từ thần thông Thiên Hạ Hồng Lô dần phát tác. Chúng nữ nhân cả người rạo rực tựa như bị hỏa diễm thiêu đốt, từng mảnh y phục lần lượt được giải thoát làm lộ ra những mảng da phấn hồng ẩm ướt. Tiếng nức nở, âm thanh hô hấp nặng nhọc, hương thơm nồng đậm từ da thịt mĩ nhân hòa cùng dâm khí bao trùm lên hai người đang mân mê kia.
Tựa như được khích lệ, Tú Hạ Thảo thân thể trinh nguyên ban đầu vẫn còn một chút e sợ nhưng sau khi hít vào từng hơi dâm khí liền tâm trí trở nên không còn sức kháng cự. Song cước thon dài thả lỏng đủ để Trần Duyên dễ dàng xâm nhập. Nàng mĩ mục ngấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-trung-khong-thien-ha-khong-trung-khong-van-menh/2413238/chuong-293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.