Ti Thiên giám. 
Đới Nguyệt được Hoàng Nhưỡng sai đi tìm Đệ Nhất Thu. Thị vệ biết Giám chính không có mặt, nhưng cũng từng nghe qua tên tuổi Đới Nguyệt. Biết Giám chính nhà mình và cô nàng còn có hôn ước. Thế là cũng không dám lạnh nhạt, bèn đưa cô vào phòng khác Huyền Vũ ti ngồi đợi. 
Đới Nguyệt mới đầu thấp thỏm trong lòng, lúc này, nghe hai tiểu đồng bên ngoài đang rì rầm. 
Tiểu đồng cố đè giọng thật thấp, nhưng Đới Nguyệt dù sao cũng có một nửa dòng máu hồ yêu. Cô dỏng tai lên nghe, thấy tiểu đồng Giáp nói∶ “Nghe nói người trong khách sảnh kia chính là Giám chính phu nhân tương lai của nhà mình ấy.” 
Tiểu đồng Ất không phục, nói∶ “Còn chưa qua cửa, căn bản không tính.” 
“Sao không tính? Giám chính muốn đưa sính lễ rồi mừ.” Tiểu đồng Giáp cãi chày cãi cối. 
Đới Nguyệt nghe bọn họ tranh luận, trong lòng thầm khấp khởi. Chí ít, ai nấy đều biết mình là hôn thê của Đệ Nhất Thu. Cô nàng rất hưởng thụ thân phận này. 
Đúng lúc này, tiểu đồng Ất nói∶ “Lẽ nào mi không biết, hôm qua Hoàng Nhưỡng cô nương ngủ trong phòng Giám chính đại nhân hả?” 
Một câu ngắn ngủi, lại như sấm sét giữa trời nắng, bổ vỡ Đới Nguyệt tại chỗ. 
– đêm qua, Hoàng Nhưỡng ngủ trong phòng Đệ Nhất Thu? Vậy hai người họ… 
Đới Nguyệt không ngốc, cô đương nhiên biết vì sao Đệ Nhất Thu cầu hôn mình. Lẽ nào là vì thèm nhỏ dãi sắc đẹp của mình ư? Sao có thể chứ?! 
Chẳng qua là Ti Thiên giám lệ thuộc triều đình, mà triều đình quan tâm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-tinh/653026/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.