"Hóa ra cậu vẫn còn nhớ tôi tên là gì?" Tiểu Song, không, Sở Nhạc cười ha ha, "Mấy ngày nay cậu trải qua thật không tồi, nam nữ, già trẻ, lớn bé, ai cũng dụ dỗ được, có phải rất có cảm giác thành tựu không?"
Sở Nhạc mấy ngày nay nhìn dáng vẻ Ngô Bất Lạc phong sinh thủy khởi*, nói không để ý là không thể nào.
*phong sinh thủy khởi: tức là gió đi khắp nơi để mọi vật sinh ra, nước đến đâu thì mọi vật ở đó đâm chồi nảy lộc. Trong trường hợp này có thể hiểu là thuận buồm xuôi gió đó.
Hóa ra nếu không có hắn, Ngô Bất Lạc cũng có thể sống rất tốt.
Tiểu Hà là người có bản lĩnh nhất trong các nha hoàn, Sở Nhạc không muốn đối đầu với cô quá sớm, vì vậy vẫn luôn giả ngây giả dại. Cũng may nhân vật của hắn không quá khó, chỉ chờ Ngô Bất Lạc nhận ra hắn nữa thôi.
Đúng vậy, hắn từ sớm đã nhận ra Ngô Bất Lạc.
Kiểu khóc thút thít như kĩ nữ tâm cơ này rất đáng nghi, chưa kể đến tính cách không có chuyện gì thì khóc lóc, có chuyện thì lấy người khác làm bia đỡ đạn lại càng đáng nghi.
Nhưng làm Sở Nhạc khó chịu chính là Ngô Bất Lạc không hề nhận ra hắn, chẳng những không nhận ra mà còn trốn hắn trốn đến lợi hại, ngược lại cùng tiểu Hà càng ngày càng thân thiết!
Đúng là không sợ chết.
Sở Nhạc muốn cạy đầu Ngô Bất Lạc ra xem có phải bên trong toàn là nước hay không, lắc lư một chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-tin-ta/3122671/quyen-1-chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.