Ngay khi mở mắt ra, Ngô Bất Lạc chửi thề má nó.
Một cái bình nho nhỏ thế mà lại là mộ Phán quan! Đây là chơi hắn chứ còn gì! Hơn nữa, cái mộ Phán quan này còn bị khóa két sắt trong nhà kho của một con buôn, nếu Ngô Bất Lạc và Sở Nhạc không đi trộm tiền, chỉ sợ cả đời cũng không tìm thấy!
Vị Phán quan đã chết kia đúng là không câu nệ tiểu tiết, phần mộ không tốt còn bị xem như đồ sưu tầm mua đi bán lại.
Ngô Bất Lạc cảm thấy bản thân không cách nào hiểu được suy nghĩ của đại nhân vật.
Vậy, trở lại chủ đề chính, hắn đang ở đâu đây?
"Chỗ này chỉ có mỗi mình mình?" Trước mắt một mảnh đen kịt, Ngô Bất Lạc không thấy được thứ gì, hắn chỉ nghe thấy tiếng hít thở của bản thân. Sờ tới cán cân bất bình trên cổ tay, trong lòng hắn bình tĩnh hơn nhiều.
Ít ra mình không tính là không có gì cả.
Ngô Bất Lạc lần sờ đến đồng hồ đeo tay, nhẹ ấn một cái, bắn ra một tia sáng, tại nơi tối tăm thế này, cho dù là ánh sáng cực nhỏ cũng có vẻ vô cùng chói mắt. Ánh sáng này vừa xuất hiện, Ngô Bất Lạc liền sợ tới mức tắt luôn đi.
Má ơi má ơi.
Trên mặt đất thật nhiều côn trùng a, vừa rồi có chút nguồn sáng, những con côn trùng kia cảm giác được liền di dộng về phía này, may mắn Ngô Bất Lạc tắt nhanh, không thì cũng bị hù chết.
Đây là nơi quái quỷ gì vậy?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-tin-ta/3122596/quyen-1-chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.