“Hứa Từ, mạo phạm rồi!”
…
Cây cầu trước thác nước Tử Thủy như bị sương mù vây kín, dáng vẻ Hứa Từ yên tĩnh đứng trên cầu hệt như tranh vẽ khiến Kỳ Tang có cảm giác mình đang đứng giữa cơn mưa bụi Giang Nam.
Từ quá khứ tới bây giờ, mỗi lần nhìn thấy Hứa Từ là cơn nóng nảy trong lòng Kỳ Tang sẽ nguội đi bớt.
Thở nhẹ một hơi, anh nói với Hứa Từ: “Đi thôi, về thành phố. Cảm ơn cậu tới đây với tôi. Để cảm ơn thì tôi sẽ mời cậu ăn cơm. Cậu chọn chỗ nhé? Tôi sợ chỗ tôi chọn cậu không thích.”
Hứa Từ không từ chối, nối bước theo Kỳ Tang.
Mà khi xe vừa về đến thành phố, Kỳ Tang nhận được cú điện thoại, bố mẹ bận rộn của Lưu Na cuối cùng đã tới cục cảnh sát thành phố để nhìn mặt con gái lần cuối.
Kỳ Tang áy náy nhìn Hứa Từ: “Ngại quá, tối nay tôi nợ nhé, tôi phải về cục cảnh sát thành phố. Cậu đi đâu? Tôi đưa cậu đi?”
Hứa Từ: “Bệnh viện. Xe tôi ở đó.”
“À ừ. Giờ tôi lái xe qua đó.”
Kỳ Tang gãi đầu, lái một đoạn thì nghĩ về hành vi hôm nay của mình, càng nghĩ càng không xuôi.
Phó cục Vinh suốt ngày bảo anh EQ thấp, giờ anh mới hay lời đánh giá này chẳng sai. Tự nhiên kéo người ta lên núi chạy tới chạy lui với mình, bảo mời người ta ăn cơm thì giờ lỡ hẹn. Cậu ấy có giận không? Hình như không nhỉ? Tính cách cậu ấy bây giờ tốt thật.
“Ừm…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-tim-duoc-em/3540736/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.