Cô gái mình yêu lẩm bẩm vùi trong ngực mình, trong khoảnh khắc mọi người reo hò, pháo hoa sáng rực nổ tung kia ôm anh đỏ bừng mặt.
Cái này, mẹ nó ai mà chịu nổi chứ.
Kiều Sâm mặc cô ôm mình hôn khẽ hai cái, chờ cô thỏa mãn, lúc chuẩn bị rời đi, đảo khách thành chủ hôn cô.
Vừa mới bắt đầu còn có thể dịu dàng như nước đối xử với cô, cho đến khi cô gái bị anh hôn đến mơ mơ màng màng không nhịn được khẽ hít thở một hơi, nói sảng mấy từ…
Giống như một giọt nước rơi xuống mặt hồ tĩnh lặng không gợn sóng.
Tạo nên gợn sóng nhỏ, khiến cả mặt hồ cũng vì đó là run rẩy.
Chiến hảo vừa phát lập tức bùng cháy.
Lương Hi chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, rõ ràng cô đã bị người ta đổi vị trí.
Một chân người đàn ông giẫm trên nền đất, một chân nửa quỳ bên cạnh chân cô.
Lúc cúi người đồng thời hôn lên lần nữa, cảm quan lúc chạm vào, cảm nhận được sự đáp lại trúc trắc lại nhiệt tình của cô.
Muốn cảm nhận da thịt tiếp xúc của cô càng mãnh liệt.
Lúc nụ hôn rơi xuống, tựa như có ngọn lửa cực nóng rừng rực thiếu đốt trên da thịt.
Khiến cho người ta trầm luân lại khiến người ta trôi nổi, cảm quan bị treo lên lên xuống xuống, xúc cảm khiến người ta khó mà diễn tả bằng lời.
Khi xúc cảm xa lạ lại quen thuộc hiện ra, cô vô thức đè cánh tay anh, không dám để anh tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-thoat-khoi-rung-dong/2432616/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.